Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      






BÀI THƠ THÁNG BẢY

Suốt một đời mẹ chẳng hề than thở một câu
Lặng lẽ thân cò một đời bươn chãi
Muộn màng thay
bây giờ con chợt hiều
Sao có lúc mình thật quá vô tâm !

Đêm nay chợt thấy ánh trăng rằm
Ngoài cửa sổ … nhắc mùa Vu lan báo hiếu
Mẹ ơi bây giờ con mới hiểu
Đến khi con nhận ra thì mẹ đã đi xa rồi

Có cách nào làm sống lại mẹ tôi ?
Sống lại quãng đời xa xưa bên mẹ
Mùa Vu lan con một mình lặng lẽ
Một bông hoa trắng cũng chẳng có ai cài
Phương xa nầy tháng bảy nặng trên vai…

( Denver –CO – USA tháng 7.2020 )

KHÔNG ĐỀ

1.
Giá như trái đất
đừng quá tròn như thế
Trò chơi trốn tìm
sẽ hấp dẫn hơn
Một khi nấp chỗ nào
cũng thấy lòng trống trải
Không biết giấu vào đâu
khoảng trống tâm hồn.

2.
Mỗi con người
là một ốc đảo cô đơn
Đại dương dài rộng thế
nhưng con sóng với hoài không tới
Mảnh thiên thạch lang thang
bay đi tìm trái đất
Đâu biết khi gặp nhau rỗi
sẽ đốt cháy đời nhau!

3.
Vũ trụ rộng mênh mông
nhưng đôi khi ta không còn chỗ đứng
Đời sống là một mũi tên bay đi
trong mịt mờ điểm đến
Kính thiên văn
cho ta nhìn thấy thiên hà
Nhưng lại mịt mờ
không thấy rõ lòng nhau.



VVM.29.6.2021