Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      




ĐÊM QUA CẦU VÀM CỐNG  

Tôi về ngang qua Vàm Cống
Còn đêm sông Hậu một mình
Phà nay im lìm bến vắng
Qua cầu đèn sáng lung linh

Tôi về qua miền ký ức
Dòng sông và những chuyến phà
Đêm còn mình tôi thao thức
Nghe gần lại quãng đường xa

Đêm qua hai bờ sông Hậu
Ngỡ còn nghe tiếng còi phà
Trăm năm sông dài, bến cũ
Đôi bờ bao chuyến người qua ?

Trăm năm tình sông thuở ấy
Ai qua cầu có bồi hồi ?
Trăm năm – người ơi có thấy
Sông buồn đêm lặng lẽ trôi …

Đêm về qua cầu Vàm Cống
Bâng khuâng nhớ những chuyến phà
Gió về lao xao mặt sóng
Sông còn bến vắng, ai qua ?

CÀ MAU ƠI, TÔI LẠI VỀ !  

Cà Mau ơi, tôi lại về !
Dòng sông, con phố nhớ se sắt lòng
Tôi sinh ra từ cánh đồng,
Từ con rạch chảy về sông lặng thầm
Nên bùn còn lấm gót chân
Bàn tay còn dấu chai sần dân quê

Cà mau ơi, tôi lại về !
Tháng giêng vàng nắng, mây che trên đầu
Tôi về qua mấy nhịp cầu
Nghiêng vai tóc đã bạc màu ly hương

Tôi về qua mấy dặm đường
Thanh xuân gửi lại một phương nào rồi !