Việt Văn Mới
Việt Văn Mới















GIẾNG QUÊ    

Có giọt nắng vàng ươm
Len vòm cây xanh ngát
Gieo mình trong giếng mát
Khoả mặt nước lung linh

Thả chiếc gàu xinh xinh
Cố vớt tìm giọt nắng
Giọng cười sao trong trắng
Âm văng vẳng ngân dài

Đêm mặt nguyệt trang đài
Soi gương lành đáy giếng
Tre la đà xao xuyến
Thả thuyền lá lênh đênh

Bao kỷ niệm không tên
Nơi miền quê yêu dấu
Giếng nước thời thơ ấu
Ký ức đẹp suốt đời.

RAU BỒNG BỒNG    

Mưa tưới đầy ruộng mát
Xanh ngát rợp Bồng Bồng
Chị em ta ra đồng
Nhổ rau về làm nộm

Đậu phộng rang vàng rộm
Thơm nức cả chiều mưa
Hành tím phi giòn vừa
Bên cạnh tô tép luộc

Bàn tay thoăn thoắt tuốt
Bỏ phần lá lấy thân
Bóp muối hai, ba lần
Vắt cho không còn đắng

Dấm đường pha thật trắng
Rau quế hái sau vườn
Mắm tỏi ớt ngát hương
Trộn thật đều cho thấm

Bao ngày xa nhớ lắm
Cơm nóng, món nhà quê
Bồng Bồng nộm thấy mê
Lại muốn về thưởng thức...


. Cập nhật ngày 25.03.2021 theo nguyên bản của tác giả chuyển .