Việt Văn Mới
Việt Văn Mới



















BƯỚC CHÂN QUA    

Bốn mươi năm mình đã sống đôi
Đi khắp trái đất
Đã gặp những rủi ro và hạnh phúc
Mình đã nếm trải
Vị chua và ngọt của đời

Vượt qua đồi và suối
Những bước dũng mãnh
Cám ơn định mệnh
Và những may mắn
Từng ấy năm, từng ấy tháng
Mình đã đi tới
Rất tình cờ

Cám ơn em và các con
Đã cho anh biết bao hạnh phúc
Và các cháu
Biết bao nụ cười
Những hồn nhiên và tương lai
An ủi anh biết bao, những ngày còn lại
Với cuộc đời
 
DẶN DÒ    

Tưởng nhớ
Khi tôi đi
Về miền đất lạnh
Em không còn dịp cầm tay anh nữa
Đừng nghĩ về những dự định tương lai

Thôi đừng nói nữa
Kể cả lời vỗ về và an ủi mỗi khi nắng mưa
Khi tôi đi đây

Đừng tưởng nhớ
Những ngày êm đềm và hạnh phúc
Thôi hãy quên và mĩm cười
Đi về phía trước
Đừng nhớ tôi và đừng buồn nữa
Em yêu của anh
 
YÊU THƯƠNG    

Khi tôi không còn ở đây nữa
Đừng xót thương, đừng giọt lệ buồn
Ai cũng phải ra đi thật xa
Không nơi hẹn ước

Tôi đã sống với bao hạnh phúc
Đã dâng hiến đời mình
Các con cho tôi niềm hãnh diện
Còn em, thật tuyệt vời

Những giây phút không thể quên được
Ân huệ của đời
Và em

Rồi tôi cũng phải đi tới chốn vô cùng
Nếu có điều gì, gọi tôi sẽ tới
Mọi chuyện rồi sẽ trôi xuôi
Em hãy cất giữ kỷ niệm đã có
Như kho báu cho nhau
Rồi ai cũng phải như thế, một mình
Chúc mọi an vui
Anh đợi em ở đó
Đoạn quyết như thế
 
BỎ LẠI SÀI GÒN    

Trưa hôm đó từ biệt Sài Gòn
Giã từ Gia Định
Xa ngã ba Hàng Xanh, rời ngôi nhà đường Nguyễn Thiện Thuật
Nơi đó hạnh phúc
Anh đón em buổi chiều
Đưa đi chơi buổi tối
Sài Gòn chào đón ta, Chợ Lớn mĩm miệng cười
Đèn sáng soi mặt em
Ôi em đẹp tuyệt vời
Cùng lộng gió và dịu êm ngập tràn
Hứa hẹn ở phía trước

Vậy mà mình bỏ đi
Xa biệt Sài Gòn
Thôi nhé bụi và nắng
Mình xa nhau đây, nghìn trùng
 
GẦN BỐN MƯƠI NĂM TÔI Ở ĐÓ    

Nỗi buồn và mắt chảy
Hạnh phúc khổ đau
Tôi đã đứng thẳng
Bước qua đường
Có nhiều chông gai em biết không
Và như thế anh đã vượt thẳng
Bằng hai chân tôi đi với em
Không ngại ngần đã bước qua
Những khúc khuỷu của đời
Vạn gian truân nếm trải

Bây giờ buổi chiều ở Monterey Hills
Có hoa tím và vàng
Đã nở gần nửa thế kỷ
Nắng và mưa tôi đã trải
Đã ngó thấy những nụ cười
Khi em đi qua đó

Bây giờ buổi sáng ở Monterey Hills
Những con chim ca hát trên cành
Tôi cùng cỏ cây và muôn loài
Rộn rịp chờ và đợi
Những ngọn gió mát trên đồi
Tôi đã ở đó
Gần bốn mươi năm

Trích từ thi tập Ngôi nhà trên đồi Monterey Hills - Thơ : Kiêm Thêm - Bìa : Họa sĩ Rừng - Xuất bản: Los Angeles – 2010


. Cập nhật ngày 18.03.2021 theo nguyên bản của tác giả chuyển khi còn sinh tiền .