Việt Văn Mới
Việt Văn Mới













ĐÓN XUÂN

Lữ khách đón xuân pha ấm trà
Tìm mùi hương cũ từng thiết tha
Nhớ về một thuở thân thương đó
Tuyết lạnh ngoài song cắt thịt da

Cô lữ đón xuân nhắp tách trà
Đâu mùi hương cũ? Chỉ phôi pha!
Bao năm rồi đó xuân xa xứ
Xuân của người ta! Riêng xót xa

Viễn xứ đón xuân đắng tách trà
Quê hương vời đó có nhớ ta?
Cố nhân. Cố lý. Thương nhớ lắm
Xuân có gì đâu? Mắt lệ nhòa!

TRÀ ĐỘC ẨM NGUYÊN XUÂN

Đón năm mới pha ấm trà xuân
Trà độc ẩm cũng đủ tam tuần
Nhất Đế, nhị Bà, tam Bình Dân
Không bè bạn nhắp trà trầm mặc [*]

Vui thì khóc, buồn cười đâu khác
Ta cười khan vì thấy lòng buồn
Sáng nguyên xuân độc ẩm tam tuần
Cười rồi khóc, khóc cười cho đủ

"Cùng một lứa bạn, ta một lũ
Lận đận đời số kiếp lưu vong"
Xuân tha hương lữ thứ buốt lòng
Bờ sinh tử ai còn ai mất?

Sáng nguyên xuân nhắp trà cô độc
Hương trà thơm sao mắt lại cay?
Cuộc bể dâu ... người có thở dài?
Trà độc ẩm...  ngoài song tuyết đổ!

Giải thích:
[*] - Trà độc ẩm: uống một mình, gọi là U (trầm mặc); hai người đối ẩm thì gọi là Thắng (vui tươi); ba người cùng thưởng ẩm thì gọi là Thích (là thân bằng, vui buồn có nhau)
- "Trà tam tuần" (3 lần pha trà -3 lần cho nước nóng vào ấm trà. Lần rữa trà không được kể). Theo nguyên tắc Quân Sư Phụ: Nước thứ nhất được gọi là Hoàng Đế trà ; nước thứ hai là Lão Bá trà, tức là cha mẹ ông bà, hay thầy giáo, người mình kính trọng; nước thứ ba gọi là Bình Dân trà. .

 
TỨ TUYỆT VÔ ĐỀ

1.
Chiều cuối năm lòng ta thương biết mấy
Nhu mì em và thủa ấy sao quên?
Góc phố xưa ta vội vàng hôn lén
Nên một đời mãi nhớ cái không tên!

2.
Thương biết mấy huyền nhung dài mây tóc
Sáng xuân hồng tha thướt áo ai bay
Mắt ai liếc khiến hồn ta điếng ngất
Nên thiên tai ám ảnh mãi một đời!

TRĂNG BẾN GÀNH HÀO

1.
Đêm lưu xứ vọng bài ca vọng cổ
"Dạ cổ hoài lang" nức nở tiếng đàn cò
Rực vàng lụa trăng Gành Hào xưa đó
Lời hát mềm sóng vỗ động bờ mơ!

Đêm lưu xứ tiếng muôn trùng than thở
Nhức nhối tâm nức nở tiếng đàn cò
Tôi nhớ lắm khúc "hoài lang" đêm nọ
Đã bao năm rồi vẫn mãi không thôi

2.
Làm cách chi quên được người ơi!
Chỉ tôi cách để tôi thôi nhớ?
Đêm xưa đó bến Gành Hào trăng tỏ
Khúc tình sầu "Dạ cổ hoài lang"

Khúc đoạn trường khóc cuộc li tan
Khúc "tình xa" cho kẻ lên đường
Làm hành trang đánh cược trùng dương
Sâu tiềm thức... làm sao mà quên được?

3.
Đêm lưu xứ tiếng nghìn trùng sướt mướt
Vọng khúc nguyệt cầm... tôi nhớ tiếng đàn cò
Tôi nhớ lắm bến Gành Hào đêm đó
Nhớ lắm người ơi khúc "Dạ cổ hoài lang"! [*]

Dạ cổ hoài lang. Dạ cổ hoài lang!
Đêm Gành Hào vĩnh biệt lụa trăng vàng
Bao năm rồi đó cố nhân. cố lí
Tiếng đàn cò. khúc tiễn biệt... y nguyên!

[*] "Vọng phu vọng luống trông tin chàng/ Lòng xin chớ phụ phàng/ Xin đó đừng phụ nghĩa tào khang" (Dạ Cổ Hoài Lang - Cao Văn Lầu) .


.Cập nhật theo nguyên bản của tác giả chuyển từ HoaKỳ ngày 26.02.2021.