Việt Văn Mới
Việt Văn Mới















MÙA XUÂN TRÊN VAI  

Cấy xuân xuống cánh đồng xuân
Đêm nằm vẫn lạnh bàn chân chạy đồng
Gian nan trầy xước má hồng
Mưa sa giọt giọt ngỡ dòng lệ rơi

Nắng xuân pha mực đất trời
Lúa như con gái nằm phơi ngoài đồng
Vàng trôi
Vàng trôi trên sông
Thuyền em chiếc lá bềnh bồng nổi trôi

Chợ đò ăm ắp buồn vui
Nắng mưa tần tảo cởi rồi lại đeo
Bão giông nghiêng ngả quê nghèo
Nặng vai
Đòn gánh cong theo dãi dầu


ĐI CHỢ XUÂN  

Đồng trải tờ giấy nâu
Bình minh ngồi pha mực
Mạ non vừa thức giấc
Nắng lên thành bức tranh

Mơn mởn dòng sông xanh
Mái đò đan chi chít
Mai đào chen cam quít
Chợ nổi bồng bềnh hương

Áo cài hờ hững xuân
Đường huyền cong hôi hổi
Chưa cần nghe em hỏi
Đất trời đã lao xao

Lá trầu che núm cau
Mai se thành duyên nợ
Nơi trái tim gặp gỡ
Nơi nhựa sống dâng trào

Mua em cành hoa đào
Em cười tươi roi rói :
Bao giờ mời ăn hỏi
Nhớ đừng quên em nghen


HỘI LIM  

Bắc cầu lục bát sang giêng
Vịn câu quan họ anh tìm gặp ai
Hội xuân rực rỡ áo hài
Yêu thương trải khắp rộng dài sông quê

Trèo lên quãng dốc mà khoe
Cây xuân nuột nõn sum suê trái tình
Dao cau mắt liếc đưa tình
Cứ giăng cứ buộc chúng mình vào nhau

Tại em hát điệu mời trầu
Ngả nghiêng anh thấy sông Cầu ngả nghiêng
Tháng giêng ai nhớ đừng quên
Vịn câu quan họ mà lên với tình


.Cập nhật theo nguyên bản của tác giả chuyển từ ĐàLạt.