Việt Văn Mới
Việt Văn Mới














MÙA ĐÔNG BUỒN XA NHỚ

Anh có nhớ mùa đông năm ấy
Cơn gió chiều phơ phất lá bay
Em cầm chiếc lá trên tay
Nhìn anh lưu luyến đắm say tình đầu

Thân thương những tháng ngày trong sáng
Mình bên nhau trong nắng hanh vàng
Nụ hôn chiều đó nồng nàn
Hồ Tây con sóng nhẹ nhàng dịu êm

Tình đầu chẳng êm đềm anh nhỉ
Tình hai mươi cũng chỉ là thơ
Đường đời hai phía bơ vơ
Nắng chiều hai ngả duyên tơ bẽ bàng

Đời ngang trái lại càng tiếc nuối
Buông tay rồi hai lối chia phôi
Mình em về phía cuối trời
Bão giông , rét mướt cuộc đời lênh đênh

03/01/2020

NHẠT PHAI 

Vạt nắng theo nhau về cuối trời
Cho lòng thương nhớ nỗi chơi vơi
Dấu xưa chốn cũ đường hai lối
Nắng đã nhạt rồi những ban mai

Người cũ bây giờ ai nhớ ai
Mùa về chiếc lá vẫn bay bay
Hoa rơi vương nắng mùa thu cũ
Tóc nhuốm thời gian , tóc bạc phai

Mắt biếc vẫn còn thương nhớ ai
Những chiều hò hẹn dáng trang đài
Sớm nay nghe gió hờn lên mắt
Bỗng nghẹn ngào rơi mi lệ cay

Chiếc lá nhẹ rơi giữa lòng tay
Mùa về nhìn lá xác xơ bay
Sớm nay sương trắng vờn lên tóc
Ồ đã đông rồi ... sao vẫn đây .

Munchen 16/11/2019

ĐỢI

Em vẫn đợi mỗi khi chiều đến
Lúc hoàng hôn lưu luyến chân mây
Đợi người khi tuyết trắng bay
Đợi người tóc đã bạc phai ít nhiều

Đời con gái bao nhiêu sóng gió
Đất quê người đây đó gian nan
Nhọc nhằn chất ngất vô vàn
Trái tim vẫn ấm không than tủi hờn

Chân vẫn bước trên đường dài rộng
Đón bình minh ước mộng ngọt ngào
Bốn mùa thay lá xôn xao
Tâm hồn vẫn sáng dâng trào hồn thơ

Anh không đến bơ vơ xứ lạ
Chiều chênh chao như đã mỏi mòn
Mình em khơi bếp lửa hồng
Chiều nay thôi đợi cho lòng bình yên .

Munich cuối thu 2020/11/11


.Cập nhật theo nguyên bản của tác giả chuyển từ BaLan ngày 04.12.2020.