Việt Văn Mới
Việt Văn Mới













  BẾN XƯA  

nụ quỳnh thu gọi lá mùa
lắng nghe hư ảo phủ vừa sân mây
gọi trăng - trăng ở đâu đây
trôi cùng cánh gió lạnh đầy thinh không
gọi đời - đời vẫn mênh mông
dặm trường thiên lý quanh vòng tử sinh
gọi sông - sông chảy một mình
lắng nghe cuộc lữ định hình dòng êm
gọi em - em ở bên thềm
ngồi khoanh bóng mát thả mềm bến xưa.

  TƯƠNG PHI TIÊU KHÚC  

ta mơ giữa bạt ngàn lệ trúc
mộng về tiêu khúc hồ nghi
ôi huyết lệ bốn nghìn năm cũ
hằn trên da thịt trúc tương phi

ta mơ giữa bạt ngàn lệ trúc
bến tiêu tương mộ trân châu
để lắng đọng tiếng buồn cô tịch
âm thầm khóc cuộc nhân sinh

ta mơ một động tiêu lệ trúc
trỗi nỗi lòng dành tặng riêng mình
giấc mơ ấy chưa thành hiện thực
hay là thôi để kiếp lai sinh

kiếp lai sinh ta sẽ tìm em
đã nguyện thề giấc mộng phu thê
chung rượu ân tình đêm thệ ước
cùng em trổi tiêu khúc tương phi

khúc tương phi tặng người kiếp trước
hằn trên da thịt đã trăm năm
dòng huyết lệ hòa trong màu rượu
chảy trong nhau môi ấm tình nồng.

  CHIM NGUYỆT  

em về mơ cánh chim gầy
vô ưu cất tiếng xa bay lên trời
theo màu nguyệt bạch chơi vơi
hót trên mộng ảo dưới đời trầm luân

em về mỏi cánh thiên thần
thả bay trong gió cùng vầng trăng non
tiếng loài chim nguyệt héo mòn
vọng trong sâu thẳm đã tròn mấy trăng?

em về theo dấu ăn năn
lời yêu thương lỡ trối trăn kiếp nào
còn đây tiếng hót ngàn sao
thất thanh giữa nguyệt vút vào mênh mông

em về kịp thấy ta không?
giấc xưa lỡ mộng tàn trong cõi ngày.  

 


.Cập nhật theo nguyên bản của tác giả chuyển từ SàiGòn .