Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


THOÁT CHẾT Ở DÒNG SÔNG MUỖI



                         

1. Chuyện kể rằng ngày xưa ở nước Vệ người ta thường đưa phạm nhân mắc tội tử hình đến một dòng sông Muỗi. Bất kể ai phải ở dòng sông Muỗi này một đêm thì coi như cầm chắc cái chết. Mỗi phạm nhân mắc tội tử hình, người ta cho lên ngồi trên một cái thuyền đẩy ra giữa sông, thuyền này không có mái chèo. Quả nhiên sáng hôm sau chỉ thấy nạn nhân gục xuống lòng thuyền, không còn hơi thở nữa. Người ta còn ra thêm một quy ước nếu phạm nhân không bị muỗi đối chết thì sẽ được miễn tội chết.

Vào năm ấy, phạm nhân nọ cũng mắc tội tử hình tối đêm cũng bị cho ngồi vào thuyền và đẩy ra giữa dòng sông. Sáng hôm sau quan quân ra kiểm tra chắc mẩm cũng sẽ chỉ mang cái xác không hồn về. Nhưng lạ quá, phạm nhân nọ không những không chết mà còn chẳng hề hấn gì. Quan quân hỏi:

- Tại sao ai phải tới đây cũng không còn mạng sống mà ông thì…? Ông nói mau, có cách gì?

Phạm nhân nọ trả lời:

- Tôi không có cách gì cả.

- Không thể! Chưa một ai thoát chết ở dòng sông Muỗi này. Nếu ông không nói, bọn ta sẽ giết ông lần nữa thay vì làm đúng qui ước.

Phạm nhân nọ nghĩ bụng “chả dại gì mà thi gan với bọn chẳng biết giời đất là gì này”, ông ta sợ quan quân giết mình thật bèn từ tốn trả lời:

- Tôi chỉ có một cách rất đơn giản là im lặng và không động đậy.

- Chỉ có thế thôi thì làm sao lại thoát chết được? Quan quân bắt đầu nóng mặt vì cho rằng phạm nhân nọ quanh co nói dối.

- Tôi biết bọn muỗi khi đã no nê thường nằm tại chỗ ngủ. Cho nên lúc đầu chúng bu kín người tôi, tôi cắn răng chịu đựng để chúng hút máu. Khi chúng lăn ra ngủ hết thì chúng chính là lớp lá chắn cho tôi không bị những con khác tấn công. Người khác chết là vì muỗi đốt đến đâu, anh ta tìm cách đuổi đến đó, anh ta cứ đuổi lớp này thì lớp khác đói máu lại đến…

Quan quân ồ lên: Ông này cao thủ!

2. Vừa rồi, nhà bác Quách bỏ công ra sưu tầm một cuốn sách nghệ thuật qua nhiều thời kỳ rất chi là kỳ công. Phải nói cho công bằng rằng kiến thức của bác tuy không cao siêu nhưng rõ ràng là sự nhiệt tình với nghệ thuật thì không thể phủ nhận. Tuy nhiên, cuốn sách ấy có nhiều chỗ bác trích dẫn sai be bét hết cả làm cho độc giả nổi giận. Thậm chí có vài fan chỉ trích bác ghê gớm.

Lúc đầu, nhà bác Oách hậm hực, hậm hực nghĩ bụng: “Tiên sư nhà chúng nó, tao đã phải bỏ công, bỏ của viết sách cho chúng nó đọc thế mà chúng nó còn dám lên tiếng chửi lại tao…” Ngờ đâu bọn độc giả nhiều kẻ giỏi cỡ nhất nhì ngành càng điên tiết, họ bảo nhau đã thế cho lão Oách này chết luôn, khỏi phải ngắc ngoải. Họ liên tiếp ra đòn khiến bác Oách nổi tiếng vênh vang ta đây kiến thức rộng, lại có tài hùng biện đâm ra đổ bệnh.

Bác Oách nằm liệt giường tới mấy ngày liền, chẳng thiết gì ăn uống. Tới đêm thứ bảy, bác đang nằm mê man vì kiệt sức, vì suy nghĩ và cả vì không được nạp năng lượng… thì bỗng đâu bác nằm mộng được gặp phạm nhân thoát chết trên dòng sông Muỗi bên nước Vệ. Vừa nhìn thấy nhà bác Oách, lão phạm nhân năm xưa giờ đã già lắm, tóc trắng như mây, râu dài tới ngang gối giận dữ mắng:

- Ngu thì chết, ai bảo to mồm! Biết thì thưa thớt, không biết thì dựa cột mà nghe. Ca dao nước của ngươi chẳng dạy thế mà không chịu học?

Nhà bác Oách yếu ớt cố gắng nói:

- Dạ, xin thầy bớt giận, thầy có cách gì giúp con?

- Được, nghe ta thì thoát chết. Nói rồi lão phạm nhân già ghé tai nhà bác Oách thầm thì, thầm thì hồi lâu rồi vụt biến mất.

3. Công chúng lấy làm lạ vì bọn độc giả ngỡ đang muốn xẻ thịt bác Oách bỗng nhiên cũng im thin thít.

Có một tay độc giả không thể kiềm chế nổi, bèn đến hỏi bác cho ra lẽ. Nhà bác Oách cười lớn, vỗ tay vào đùi kêu cái đét:

- Ha ha, lão phạm nhân già kia thông minh thật, nhưng ta còn thông minh hơn! Ta nghe bọn độc giả chửi thê thảm nhưng tuyệt nhiên không buồn sầu. Đứa nào ghê gớm nhất ta đến tận nhà cảm ơn. Bọn này khác gì bọn Muỗi!

Tay độc giả ngớ người chào bác Oách ra về. Vừa ra khỏi cổng, hắn vừa lẩm bẩm một cách hoảng sợ: “Hậu duệ của lão phạm nhân này nguy hiểm thật. Kết hợp giữa thông minh và ác độc thì thế giới tận diệt còn gì”.-./.




VVM.30.10.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .