Nằm nghe tiếng hát nhân ngư
Nửa đêm hoang đảo vật vờ triều lên
Còn nhung mềm bước chân em
Anh rêu xanh phủ kín miền biển xưa
Hom hem ghềnh đá già nua
Nghìn năm nằm mộng đợi mùa trùng sinh
Em ngoe nguẩy mắt vô tình
Bước đi dẫm động hồn anh lạ lùng
Chưa chung sông đã cách sông
Nghìn sau cổ tích nát lòng hỡi Lan!
(Trên sông Sài Gòn, đêm 16/01/1966) (Trong Cơn Thao Thức)