My mistress’ eyes are nothing like the sun;
Coral is far more red than her lips’ red;
If snow be white, why then her breasts are dun;
If hairs be wires, black wires grow on her head.
I have seen roses Damask’d, red and white,
But no such roses see I in her cheeks;
And in some perfumes is there more delight
Than in the breath that from my mistress reeks.
I love to hear her speak, yet well I know
That music hath a far more pleasing sound;
I grant I never saw a goddess go;
My mistress, when she walks, treads on the ground:
And yet, by heaven, I think my love as rare
And yet, by heaven, I think my love as rare
WILLIAM SHAKESPEARE
SONNET 130
Đôi mắt người tôi yêu sao liên tưởng mặt trời
Đôi môi nàng chớ vội là loài san hô đỏ
Nếu tuyết là trắng thì nàng hồng mịn bờ vai
Nếu tóc huyền dợn thì mái đầu nàng sóng nhỏ
Ta đã từng thấy những nụ hoa hồng Damask’s
Nhưng ôi!… Trời ơi! đôi má nàng màu hồng phấn
Và mùi nước hoa có ngào ngạt đến bất ngờ
Có thơm hơn hơi thở nàng làm ta ngơ ngẩn
Yêu làm sao nghe giọng nói nàng thoáng ngọng nghịu
Vương giọng thơ ngây trôi trên suối nhạc đầy vơi
Tôi thề chưa bao giờ thấy trên không tiên nữ
Nhưng bao lần ngắm chân dài trên đất nàng đi
Và… Hỡi Thượng đế ơi! người tình tôi của báu
Cõi trần gian tôi gặp nàng có một không hai (8:09 AM)