Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      







HẠNH PHÚC MONG MANH

Đêm ngã mình xuống thành phố không tên
Căn phòng vắng bóng em chợt mênh mông vô tận
Chú gấu nhớ hơi quen nằm bất động
Anh trở mình theo từng giọt sương rơi

Bên nhau giận nhiều sao những lúc xa xôi
Nỗi nhớ em lại cồn cào đến thế
Hơi thở gió dìu đêm đi rất khẽ
Ngỡ bước em về anh thấp thỏm gọi tên

Phía ấy em giờ cũng là đêm
Gác nhỏ thiếu hơi anh em có trở mình thức giấc
Em nhớ không ta đã qua bao mùa hạnh phúc
Dẫu chốn xa nào mình vẫn thuộc về nhau

Những ký ức buồn thôi gửi lại thương đau
Cho mắt em xanh như lần đầu anh gặp
Em ạ! Thượng đế vẫn công bằng từ những điều bình dị nhất
Như khi vô tình ta chạm phải đời nhau.

NHẠT NẮNG

Tan hương nắng nụ vàng buông tay biếc
Chen mảnh yêu loang lỗ gió thu về
Ôm ánh thắm đôi chiều trong nuối tiếc
Tiếng lòng giăng ướt nhẹ triền đê

Ta buộc những câu thơ thành diều mơn gió
Tim mịt sương gầy guộc bụi trần
Thèm tiếng thở gối đầu bến nhớ
Nghiêng lòng đò khách gửi mong thăm,

Vũ trụ đấy cũ lần như cái áo
Vết chim di khập khiểng giữa chợ đời
Thương mùa đắm hồn thân ra dệu dạo
Nhịp tim gầy đua gió buốt lao xao

Bài ca cuối đôi tình nên bỏ ngỏ
Đồi tương tư lạnh rát những chiều
Chan tím đấy có lẽ nào thể đối
Câu thơ buồn tím ngắt một trời yêu.



VVM.14.10.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .