Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      




 
MƯA QUA MIỀN KÝ ỨC

Nỗi nhớ theo cơn mưa trôi qua miền ký ức
Lênh loang không bóng không hình
Khúc nhạc chợt ngân lên
Quán cà phê buồn lặng lẽ
Ngày chợt đi qua
Chiếc lá cuối thu vô tình rụng xuống
Đá sỏi lăn trầm
Bờ vai ngày xưa không còn thắp nắng.
Mưa ký ức như người tình hoang tưởng
Về thắp ngọn đèn khuya
Khao khát nụ hôn
Trong tiếng đàn lạc điệu
Vết thương sao còn hằn sâu đến thế
Đâu bờ tóc rối
Đâu ngón tay mềm
Mưa sẽ làm cho em rất nhớ
Khúc hát đi qua đời nhau
“Thà như giọt mưa...
...có còn hơn không, có còn hơn không.”
Khi bàn tay chạm vào hư vô
Sẽ không ai ngoái đầu nhìn lại
Mọi thứ rồi cũng trở thành góc khuất
Theo chuyến tàu đi không về
Chỉ còn lại cơn mưa ngủ quên bên thềm ký ức
Đợi một ngày mùa xuân
Bừng sáng lên
Thành đóa hoa tình yêu bất tử.

ĐÀ LẠT ĐỢI TÔI VỀ

Tôi chưa về ai còn nhớ tiếng mưa rơi
trên mái ngói tu viện cũ trăm năm giờ đành hoang phế

trên con dốc dài đi chưa quen bàn chân ai đã mỏi
ly cà phê đen vỉa hè sáng sớm buốt lạnh cóng cả đôi tay
áp vào má vào môi nồng nàn thơm sao lại nhớ thương da diết
nhớ tiếng chuông nhà thờ con gà đêm giáng sinh đổ dài mải miết
nhớ tiếng ngựa thồ lóc cóc gõ móng những đêm sương
nhớ hàng hoa anh đào rực rỡ chạy suốt đường Hùng Vương
màu nắng lạ thêm hồng má môi người con gái
cơn chiều mưa dẳng dai có làm lạnh thịt da tê tái
thèm cốc sửa đậu nành hiên chợ đêm còn bốc khói
Đà lạt luôn hiền hòa
cưu mang những con tim đầy thương tổn – làm sao tôi có thể quên.
*
Khi tôi về ngàn thông có xao động reo vui
có đợi chờ tôi – cô bé năm xưa lên đồi cao bắt bướm
hái nấm rau rừng đơm buổi cơm chiều mùa đông ấm đượm
giàn su xanh sau nhà sương còn đọng giọt long lanh
Đà lạt bây giờ thêm đèn đường ngọn đỏ ngọn xanh
tôi sợ lạc đường, lạc dấu chân anh bước đi ngày nào rất vội
có một mùa đông làm chúng ta chia xa vời vợi
không còn ai cùng tôi dạo bước trong sương mờ
không còn ai cùng tôi nghe say đắm bản nhạc xưa
tìm giây phút bình yên dưới ánh trăng huyễn hoặc
lòng bắt chợt vui giữa phố khuya thơm lừng mùi ngô nướng
tôi mơ về một ngôi nhà – cho người vừa trở lại.



VVM.01.6.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .