Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


tranh Tạ Tỵ


 
KHI TA NHÌN LẠI

Là khi anh nói yêu em
Lòng nghe tiếng sóng ru đêm dịu dàng
Dã tràng giấu cát miên man
Xây chưa lớn được thiên đàng hai mươi?
Một ngày nắng ấm rồi thôi
Đủ yêu thương để thương ai dỗ dành
Đắng cay sau mới ngọt lành
Biết nâng niu giữ trời xanh bên đời.
Là khi người bỏ cuộc vui
Trong giây phút ấy ngậm ngùi xiết bao
Nụ hôn xưa dẫu ngọt ngào
Cũng không níu được nỗi sầu thiên di.
Em nhìn lại – Rồi bước đi
Nhẹ nhàng giấu nhánh tình si ven đường
Hương cau còn ngát trong vườn
Trầu xanh biết có còn hương tóc người?

NƠI TÌNH YÊU BẮT ĐẦU

Đi là để trở về
Dẫu muôn trùng dâu bể
Dòng sông đời lặng lẽ
Chảy suốt bến bờ tôi.
Ngủ dưới ánh mặt trời
Với tôi là quá đủ
Bờ môi người thiếu nữ
Níu bốn mùa đang trôi.
Nhìn chiếc lá vàng rơi
Cội nguồn đâu mê mải
Khi người chưa trở lại
Trong tận cùng cô đơn.
Hạnh phúc thật bình thường
Khó khăn tìm bắt được
Đâu dòng sông bến nước
Bao giờ anh nhận ra
Khói lam một chiều xa
Con đường thênh thang gió
Con đường hương hoa cỏ
Nhuộm sắc vàng nhớ nhau
Nơi tình yêu bắt đầu
Đã gập ghềnh dông tố
Tôi về qua phố nhỏ
Nhớ mãi một mùa hoa.

KHI MƯA VỀ BÊN SÔNG

Mưa chợt về bên sông
Hình như ai gõ cửa
Hay tiếng sóng trong lòng
Người giấu đi một nửa?
Muốn tìm bàn tay ấm
Một thuở còn bên nhau
Muốn tìm làn hương tóc
Thơm mãi chút tình đầu.
Nơi nào là bến đỗ
Cho người về trú chân
Một chiều mưa không dứt
Chiếc lá rơi lặng thầm.
Dòng sông tràn nước mắt
Mưa lại về đó thôi
Ngực trầm hương thiếu nữ

Nụ tình quá tinh khôi.
Sắt se bờ gối mỏng
Mơ tìm lại dấu xưa
Khi người qua sông rộng
Đời trôi chìm dưới mưa.



VVM.09.5.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .