Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


tranh Alain Beraud


 
GỌI HỒN XƯA

Vàng son khắc khoải nỗi chờ.
Mùa mưa chợt lịm chết bờ môi xưa.
Đàn nức nỡ đêm tiễn đưa.
Dấu ngàn heo hút sao chưa gọi hồn ?
Vỗ về con nước chiều hôm.
Vết thành tích phố đã mòn rêu xưa.

Cheo reo ngày tháng cũ

CƯỠI MÂY VỀ QUA NÚI

Cưỡi mây về qua núi
Nhìn quanh chim xác xao
Hồn ta bay lộng gió
Nhớ người, ôi nhớ quay
Mây bay về ngang suối
Tháng sáu rồi, đâu mưa ?
Nửa năm nào rõ mặt
Suối ơi, ta chưa vừa
Mây bay về, bay về
Phượng đỏ đầu truông khe
Ngã nào không lạc lối
Hay ta nằm trong mê ?
Mây bay về giữa rừng
Tu hú gọi sau lưng
Lắng nghe hồn chết giấc
Lá ơi, nhớ vô cùng
Ta bay về theo mây
Núi ơi có nhắn gì
Đêm nằm sương gối đá
Tháng năm còn nhớ chi ?
Bay qua tới đầu ghềnh
Lửa cháy hồn mông mênh
Quanh co bờ cỏ lá
Gió dạt dào, gió lên
Bay qua tới đầu khe
Nguồn con sông nước đổ
Nhìn thấy biển bên tê
Ôi, ta bay về, bay về…

Blao ngày tháng cũ .



VVM.09.5.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .