Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


tranh Nguyễn Thị Hồng Vân

CŨNG VƠI CŨNG ĐẦY

tôi xa nhà dạo đó
trôi lênh đênh giữa đời
về đâu không dám hỏi
về đâu nơi xứ người

đường xưa sầu cố xứ
hun hút áng mây trôi
lòng tôi như cổ mộ
chôn bao nhiêu nỗi đời

em có về chốn cũ
nhớ chiếc lá vàng rơi
để hồn tôi hoang vắng
ray rứt đến nửa vời

quê nhà giờ mê sảng
những nỗi đời tanh hôi
thương em sao sầu khổ
vẫn biệt mù tăm hơi

như rong rêu thuở nọ
trong cõi lòng tôi đây
buồn như cơn nắng dọi
hắt hiu ánh trăng gầy

thôi một đời lữ thứ
tình tan như khói mây
giấc mộng nào chợt đến
thì cũng vơi cũng đầy

còn một cơn mưa móc
đời bọt bèo trôi sông
hoài công tôi đứng đợi
một bình minh trong lòng

tôi xa nhà dạo đó
lận đận ở phương này
tình người không dung túng
suốt kiếp vẫn héo gầy.

2002



VVM.10.4.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .