Việt Văn Mới
Việt Văn Mới



Cầu Bắc Hà Tiên (khoảng thập niên 1960-1970). Hình xưa do Nguyễn Bích Thủy phục hồi.
      
CHIỀU QUA TÔ CHÂU

Buổi chiều qua Tô Châu
Lòng ta bỗng dưng sầu
Cỏ hoang từ vạn cổ
Lá mục vùi thung sâu

Bến nước thuyền im bóng
Khúc nhạc tình nay đâu?
Gió theo đùa trên sóng
Trong lòng ta thương đau

Chùa xa đưa tiếng kệ
Lãng đãng hồn cố nhân
Nghìn năm hoa đá nở
Đông hồ trăng đã lên

Buổi chiều qua Tô-Châu
Bâng khuâng mộng ban đầu
Lối xưa giờ đã mất
Tìm em, tìm nơi đâu?

-Hà Tiên 61

LANG THANG NHỮNG NGUYỆT KHÚC

1 -

Bến xuân ngày ấy xôn xao
Đường trăng một nẽo anh vào rong chơi
Lẻ loi cánh nhạn bên trời
Dẫu là cõi mộng cũng mời ái ân

2 -

Nứơc nguồn xa núi về đâu
Em đi tay nhỏ rót sầu cho ai?
Còn đây trăng lạnh non đoài
Thôi đành nén chặt u hoài trong tim

3 -

Thuyền đi trăng ngủ trên sông
Chia tay khổ hạnh bên giòng tử sinh
Đã mang chung một chữ tình
Hồn mây phảng phất bóng hình cố nhân

4 -

Tình trăng một nửa ân cần
Nửa kia hờ hững, ngại ngần xót xa
Bên trời bóng hạc phôi pha
Cuối đời mắt lệ nhạt nhòa nhân gian.

5 -

Sóng trăng vỗ nhẹ bờ tim
Đồi xưa thổn thức, tóc chìm sắc mây
Thiên hương thuở ấy còn đây
Lòng đêm hiu quạnh đong đầy mắt em.

6 -

Dặm khuya từ tạ môi em
Trăm con suối ngọt theo đêm về ngàn
Xót xa này chút hoang đàng
Tay nâng kỷ niệm bàng hoàng nhớ nhau.

7 -

Gió lên nhặt đóa phù vân
Gởi về Vô-hạn một lần này thôi
Người đi soi bước luân hồi
Người về tiền kiếp buộc lời nhân duyên.

8 -

Còn đâu hạt nắng vườn thu
Ươm mầm tương biệt giả từ nguyên trinh
Hoa ai ép kín riêng mình
Nghìn thu còn mãi mối tình sông trăng .

BÊN KIA MÙA XUÂN

Em trở lại muộn màng trên lối nắng
Nghe tiếng đời trong áo lụa thời gian.
Thương hoa xưa một thuở nhớ cung đàn
Vài lá cỏ dịu mềm trong suối biếc.
Và mùa xuân, ôi ! mùa xuân diễm tuyệt
Cánh chim nào ngơ ngác buổi hoàng hôn,
Rót xuống chiều thăm thẳm tiếng Chiêu quân
Sầu đất lạ một mình thương núi lạnh !

Em trở lại ngậm ngùi bên cô quạnh
Con dốc ngày xưa, con dốc vu quy
Giòng sông đó, giòng sông buồn quay đi..
Những bến đỗ ngại ngùng ai ngóng đợi ?
Mong làm chi gió về mang nỗi nhớ.!
Trái tim này, xin gởi cánh chim sương
Đóa trăng này, man mác giữa trùng dương
Như mắt bướm thẹn thùng đêm hợp cẩn!

Em trở lại với hồn xuân bất tận
Phút đam mê như một thuở yêu người.
Sắc, hương xưa lồng lộng cuối bờ môi
Theo con sóng ngập ngừng trong giấc ngủ.

Những ngày ở Huế,1960

LÁ ĐÊM

Ta gọi lá theo chiều hôm về đậu
Trên bờ môi, trên suối tóc êm đềm
Dẫu tim khô buồn bã dưới trời đêm
Trăng đã ngự trong hồn ta một thuở
Ta đã gọi, ân cần chung hơi thở
Đi bên đời sao chẳng thấy tim nhau
Đi, đi hoài mà chẳng biết về đâu
Như biển gió không tìm chung một hướng

Ta giang tay ôm đầy bao phiền muộn
Chất trong hồn tùng hối tiếc ăn năn
Để mai đây trả nốt những căn phần
Bởi lầm lở của một thời trôi nổi
Bởi nhân gian không một lời sám hối
Thì ta đây, một hạt bụi vô thường
Sá gì đâu không gánh nổi tai ương
Trên đôi cánh mõi mòn đang rỉ máu.

Lá ơi, sao chẳng tìm về bến đậu
Cho đời ta thấy lại bóng trăng xưa
Cho hồn ta thấm đẩm dưới cơn mưa
Lệ sẽ đỗ về tim đầy hạnh phúc.

Trích từ Thi Tập " GIÓ, CŨNG NÓI LỜI TỪ BIỆT ".



VVM.01.01.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .