Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
             


tranh cố họa sĩ Tạ Tỵ


KHÔNG CÒN NHỚ ĐƯỢC

Bây giờ làm thơ không nhớ đưọc
Thơ làm xong chữ nghĩa xa bay
Tiệc nhậu vui, bạn bè bảo đọc
Nể tình, cố nhớ, đọc trong say

Ngon lành mươi câu, rồi tắt tịt
Đành dong tay, cười mếu chịu thua
Bạn lại hò zô zô thúc dục
Liếu lưỡi rồi cũng cố phân bua

Thuở bốn mươi thuộc thơ vanh vách
Giọng hào hùng bằng hữu rất mê
Thơ thân phận đọc mà ướm lệ
Đời lưu vong mong mãi ngày về:

"Vào núi thử cung đường tên ngắn
Chừng như muông thú cũng cười khinh
Ôi thôi! Đã thế thì thôi thế!
Rừng vắng treo cung thẹn với mình

Tang bồng hồ thỉ đành ảo mộng
Diệt Tần thôi thiếu một Kinh Kha
Từ biết sức mòn nên cầm bút
Dẫu rằng sông núi vẫn trong ta

Gieo thơ hờn tủi dùng vận  trắc
Để lại cho con những chuyện lòng
Mười năm,..rồi những mười năm nữa
Còn ai chia sẻ nỗi đau không!”*

*Mặt Trời Lưu Vong / Rừng vắng treo cung.



VVM.01.12.2023-NVA