Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      




DẤU TÍCH CỦA THỜI GIAN

Tôi trở về
có khi lang thang qua những con đường mới mở
màu bê tông xám phẳng lì mặt lộ
con đường trôi dài về miền tuổi nhỏ
gió từ sông mơn man ru tiếng sóng vỗ bờ
nghe thương thuở chân trần lội bùn đi học
năm xưa…

Có khi đi ngang qua những cánh đồng không còn mùa
quanh năm nhấp nhô sóng nước
những cánh đồng
vuông tôm đã thay màu lúa
nhớ thuở lội đồng giăng lưới, cắm câu …

Có khi tôi về
ngồi bên sông thèm nghe tiềng tàu đò
tiếng sóng nào vỗ vào lòng tôi xào xạc
con nước ròng phả lên mùi của đất
thương con sông quê mưa nắng hiền hòa !

Khi về đứng trên cầu treo soi bóng nắng ban trưa
không còn thấy những chiếc xuồng ba lá
những chiếc xuồng nối hai bờ sông xưa cách trở
gió từ đâu mà lồng lộng
thổi quanh mùa …

Có khi tôi trở về ngồi bên góc vườn xưa
rợp mát bóng dừa
nghe miền tuổi thơ trở mình thức giấc
đời người thoáng qua đã nắng chiều sắp tắt
chỉ còn lại những phôi pha !
Mỗi khi tôi trở về
lặng lẽ đi tìm trong miền nhớ
những dấu tích của thời gian…



VVM.29.11.2023-NVA