Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
             







CƠN ĐAU CŨ

Kính dâng Mẹ - Mùa Vu lan 2023


Những dòng sông đã rời xa nguồn cội
Trôi mất tăm trong thăm thẳm núi rừng
Nơi dừng lại bến bờ nào xa lắc
Ngoảnh nhìn về mất hút bóng quê xưa

Ta một sớm chợt buồn như sắp ốm
Nhớ muôn trùng kỷ niệm thuở ấu thơ
Mẹ gầy yếu lưng oằn bao gánh nặng
Bước liêu xiêu bóng ngả bến sông chiều

Rồi mẹ khuất ngàn thu trong tiếc hận
Những đứa con phiêu bạc bốn phương trời
Nơi về lại đã thành bờ lau cỏ
Chỗ mẹ nằm vẫn nắng đổ sương rơi

Đời đã xế mà chân chưa ngơi nghỉ
Ngực đã khô tim cũng đã héo mòn
Trong nỗi nhớ của một lần dừng lại
Cơn đau từ sâu thẳm vụt trào tuôn

 
HƯƠNG KHÓI LÊN TRỜI

Con biết đời con đã hỏng rồi
Làm đau lòng mẹ chốn xa xôi
Uổng công sinh dưỡng bao ngày tháng
Phí hoài những kỳ vọng sáng tươi

Dập đầu dưới chân mộ cỏ khô
Con chỉ còn đây một xác tàn
Một trái tim muôn ngàn mảnh vỡ
Và niềm ân hận mãi chưa tan

Con muốn ngàn lần hôn tay mẹ
Bàn tay khô héo những đường gân
Đã dắt dìu con trong khổ nạn
Đã chở che con lúc khốn cùng

Bao lần mẹ đã khóc vì con
Xót xa nước mắt đấng sinh thành
Là biển trầm luân con bơi mãi
Mà vẫn chưa chuộc hết tội tình

  Dẫu có thắp lên triệu nến hồng
Muôn tầng hương khói giữa thinh không
Có quỳ cho đến tàn hơi thở
Mẹ cũng chỉ còn trong nhớ mong

Con biết suốt đời mẹ thứ tha
Đứa con tội nghiệp lạc quê nhà
Mẹ ơi! Con sẽ về bên mẹ
Một buổi thu nào như thuở xưa



VVM.28.8.2023

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .