Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      



tranh của họa sĩ Hong Leung


LỤC BÌNH TRÔI

Lục bình từng đám lênh đênh.
Nõn xanh bông tím bềnh bồng êm trôi.
Lá già vàng úa bồi hồi.
Che ngang góc rễ thôi nôi một thời.

Sông dài con nước đầy vơi.
Rong rêu chìm nổi tả tơi theo dòng.
Lục bình đâu mãi thong dong.
Hoa tươi lá búp long đong nở tàn.

Đôi khi ghé tạm bờ hoang.
Cùng bàng lác ngủ mơ màng dưới trăng.
Nước trôi bến đậu đôi đằng.
Phao bèo thuyền lá nhọc nhằn bên nhau.

Gió ru cây cỏ thì thào.
Vi vu như thể lời chào biệt ly.
Tiễn đưa sen ngó hoa quì.
Sông xuôi dòng đến biên thùy nào xa.

Chỉ còn tim tím sắc hoa.
Trên màn màu lục nhạt nhòa phong sương.

CHIẾC LÁ KHÔ

Lá khô từ cõi nào xa.
Bay ngang hẻm nhỏ chiều tà im hơi.
Bỗng nhiên buông thả không lời.
Bên nền gạch vỡ rã rời hanh hao.
Thân khô cọng héo bàu nhàu.
Đong đưa mỏng mảnh rơi mau nhẹ hều.
Nằm im kế thảm xanh rêu.
Sau cơn gió thổi lêu bêu ngoài trời.
Lá đành ghé tạm góc đời.
Dựa lưng cát bụi dưới hơi sương mờ.
Lìa xa nhánh ngọn non tơ.
Hương mơ hoa mộng mịt mờ rừng xưa.
Một thời vui thú nắng mưa.
Nay như bóng lạ dư thừa chơi vơi.
Thu tàn lá úa vàng rơi.
Lạc loài một chiếc đơn côi lặng thầm.

THÂN LÁ VÀNG

Lá vàng tựa một cánh chim
nhẹ bay xuống đậu im lìm ngoài hiên.
Ngày nao xa lắc một miền.
Nay bên thềm gạch tịnh yên phố chiều.

Xóm nghèo hẽm vắng đìu hiu.
Một mình chiếc lá ít nhiều đơn côi.
Vàng hoe dáng vẻ bồi hồi.
Nhớ về nhành cội bên đồi xanh non.

Úa màu mặt lá héo hon.
Cuốn cong cọng nhỏ mõi mòn ngóng trông.
Bao mùa theo gió bềnh bồng.
Hương xưa với lá thong dong lưng trời.

Đôi khi một giọt sương phơi,
nằm trên lưng lá cùng rơi xuống đời.
Nắng thơm sương mọng thoảng hơi.
Bỏ quên thân lá rụng rời phiêu diêu.

Tình cờ lá xuống phố chiều.
Nằm bên rêu biếc buồn hiu bên thềm.



VVM.15.7.2023