Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


      




THÁNG BẢY MÙA KHÔ

Bài thơ viết giữa mùa nóng gắt
mềm mại ca dao lạc mất rồi
chỉ còn con chữ chanh chua quá
gai góc vườn ta cỏ úa vàng
nóng tự tâm can lan tì phế
khô da rát thịt mắt mù mờ
chút hơi thở ngắn như thiếu nước
rò rỉ âm thanh tiếng đục trong

mùa hạ bắt đầu như thế đó
mơ hồ thoảng vọng tiếng ve sầu
gốc hoa phương đỏ thời đi học
biết có còn không sau nắng mưa
nắng mưa mưa nắng từ tao loạn
mây đọng càn khôn lửa hực tràn
tâm ta bất định đời vô định
làm sao buông bỏ những gai đâm
vẫn còn ran rát trong lòng ngực
máu tụ uất tràn dấu kim châm
con nước phù sa như ngưng chảy
đặc quánh đôi bờ bám thuyền con
thuyền vỡ cát rời lòng nước xoáy
biết ai tiếp sức nhịp hò khoan
trông về bến cũ xa vạn dặm
khuất lấp sau mây ngọn bắc phong
bắc phong cổ tích còn nguyên dấu
vó ngựa hồ nam vọng thiên thu
con đường dẫn đến an nhiên quốc
đã mãi ngàn năm vẫn gập ghềnh

thử cùng tự tại ôm nhau ngủ
vỡ giấc trầm kha mộng trang sinh
buông bỏ - bỏ buông từ tâm niệm
chỉ tiếc là tâm đảo bóng hình
chong đèn nhìn bóng trên vách đất
tự hỏi ơ kìa hình ai đây
là ta phục hoạt hay đã hoại
mà sao sương khói vẫn còn vây…

chợt thấy từ quy sa dốc núi
một chiếc lá rơi rụng nguyệt tà.  

* Từ quy là chim đỗ quyên, cuốc, đỗ vũ



VVM.10.7.2023