Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      



TIẾC THƯƠNG XIN KHÉP VẦNG TRĂNG LẠI

tôi thả đời trôi theo vòng tay
từ hôm con nước đã hao gầy
cứ ngỡ thời gian sao vội quá
mới đó mà nay đã năm đầy

tôi thả đời trôi đến ngàn sau
mắt em chiều ấy có phai màu
có thấy mây bay lên màu áo
làm hạt mưa sa vương nặng sầu

tôi thả đời trôi hết bể dâu
trăm năm nước vẫn chảy qua cầu
cho tôi ngồi ngắm màu trăng vỡ
của mối tình đầu đã chìm sâu

rồi thôi tôi về phía giang đầu
dòng sông nhuộm tím cả buồng cau
em hỏi bâng quơ chiều hò hẹn
hồn quê còn mãi mùi nương dâu

trời quê bữa đó màu tim tím
tím đẫm mắt em bên vườn cà
con chim sáo nhỏ vờn ngọn lá
tha trái sầu đâu rụng trước nhà

thế mà xa quá thật là xa
em lớn như trăng sáng la đà
tôi bẻ cành cây khèo trái khế
đôi môi xinh xinh cứ hít hà

rồi mộng đời kia gió thổi qua
như thầm nhắc lại chuyện xưa xa
những ngày hiu hắt lên đôi mắt
lại thấy mùi hương thoảng trước nhà

thôi hết mùa xuân lá với hoa
với cành với nhánh với sương sa
bao nhiều niềm nhớ cài lên tóc
em chải xuôi theo bóng lụa là

em chải lòng tôi trôi thật xa
trôi theo kỷ niệm tháng năm và
tiếc thương xin khép vầng trăng lại
khép lại vầng trăng đã nhạt nhòa.

(28.1.2021- 12.6.2023)



VVM.14.6.2023

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .