Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      






MƯA NẮNG TÂY NGUYÊN 

Chiều mưa bùn đỏ lấm lem
Ai nhìn ánh mắt buồn hoen mi sầu
Áo xanh chưa thấy phai màu
Vài ba sợi tóc trắng lau cỏ ngàn.

Rừng chưa thay lá khô vàng
Nhuộm màu bụi đỏ trên hàng nhánh cây
Tây Nguyên mưa nắng từng ngày
Đất thêm nhão nhoẹt gót giày dính chân.

Thương cô áo trắng tan trường
Xin nhè nhẹ bước kẻo vương bùn lầy
Mai về lại với ngàn cây
Nghe mưa nắng lá rơi đầy nẻo qua.

Nhớ hương cà phê đậm đà
Bazan đất đỏ Buôn Mê lạ thường 
Pleiku về phố Kontum
Chư Pao qua bỗng rợn lưng tóc người.

Diên Khánh-25-4-2023  

ÁNH LỬA ĐÈN QUÊ

Soi ánh lửa đèn quê
Nhìn vầng trăng mới về
Tô thêm màu cỏ biếc
Trải mượt mà chân đê.

Từ nơi miền xa thẳm
Bao góc khuất cuộc đời
Mang tình người sâu nặng
Ôm đèn đi dưới trăng.

Sao trời kết hoa đăng
Muôn triệu vì tinh tú
Thắp soi đời lữ thứ
Tay ôm bóng nguyệt cầm.

Mây vờn theo ánh trăng
Gió ru hời ngọn lửa
Như reo cười nhảy múa
Trỗi điệp khúc thiên đăng.

Lửa thiêng dọi ngàn năm
Mặc phong ba vần vũ
Đời người dù lam lũ
Vẫn mơ ánh trăng rằm.

Diên Khánh-24-4-2022

THA HƯƠNG 

Dù là kẻ tha hương đời xa xứ
Vẫn nhớ quê xưa đau đáu ngày về
Thương dân nông một đời cày lam lũ
Nghe dịu lòng cỏ xanh mướt triền đê.

Trong tâm hồn chứa tình yêu chất ngất
Như con sông quê ôm ấp cánh đồng
Bởi châu thân luân lưu dòng máu đỏ
Mỗi phút giây ngấm từng sợi chân lông.

Ruộng đồng làng thơm mùi rơm rạ mới
Khi chiều về chấp chới cánh cò bay
Bếp lửa hồng ai nhen dâng sợi khói
Ngần ấy thôi khơi thương nhớ đong đầy.

Ai chẳng có một miền quê để nhớ
Dỗ lòng mình khi những lúc đi xa
Cứ từng chiều trông lên trời mây trắng
Thương câu ca dao, điệu hát quê nhà.

Diên Khánh-24-4-2021



VVM.26.4.2023