Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
             



tranh của họa sĩ Đặng Can



BẾN QUÊ   

Quê nghèo xa mấy chục năm
Xa từ cái thủa trăng rằm trinh nguyên
Gót chân phiêu bạt trăm miền
Tóc xanh giờ đã bạc thêm mấy màu
Đêm nằm quán trọ lòng đau
Nhớ giàn trầu với hàng cau trước nhà
Nhớ sao bóng dáng mẹ già
Mắt khô ngấn lệ nhạt nhòa mong con
Xa quê năm tháng mỏi mòn
Bát cơm mẹ nấu vẫn còn thơm hương
Đám cải ngồng ở góc vườn
Vàng hoa nở rộ như thương như chờ
Con sông tắm gội ngày thơ
Bao nhiêu kỷ niệm như vừa hôm qua
Hôm nay về lại mái nhà
Khói hương mẹ đã rời xa ngậm ngùi
Thời gian cứ mãi lặng trôi
Bến quê xưa nghẹn bồi hồi ướt mi …/

KHÚC CA DAO VƯỜN MẸ   

Từng đàn chim vẽ lên bầu trời một bình minh dịu mát
Cơn nóng mùa covid đã đi qua
Anh đưa em về
Nơi có chiếc võng ru ngày xưa mẹ hát
Thật bình yên
Mùa xuân về trên những chiếc lá nõn trinh nguyên
Em như thấy mình trẻ lại tuổi đôi mươi chưa hằn nét ưu tư sâu lắng
Quanh khu vườn vẫn còn hàng cau già hong nắng
Mẹ cặm cụi xếp lá gói bánh chưng xanh
Thời gian cứ vụt qua như những mũi tên nhanh
Mình xa quê đã bao năm rồi em không nhớ nổi!
Mỗi lần về quê
Em thấy mình dường như có lỗi
Chỉ mong cội nguồn
Ấm mãi giữa tim sâu .



VVM.24.3.2023

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. vietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .