Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


      




NHỊP ĐỜI

Gánh não nề nặng trĩu hai vai
Con đường nhỏ đã thành quá lớn
Bóng người qua hắt nắng đời nghiêng
Nắng quái chiều hôm rát đau da thịt
Cũng không đau bằng nỗi nhớ quê nhà
Biết phương ấy có ai chờ ai đợi
Hay chỉ là vũng tối mênh mang
Lòng quặn thắt niềm đau quê mẹ
Biết khi nào nhà hết niêm phong
Biết khi nào người nhìnngười rạng rỡ
Ngập niềm vui lúc hạnh ngộ bất ngờ
Biết khi nào lúa ruộng đồng bát ngát
Chín vàng lên áo nắng sáng ngời
Biết khi nào xóm làng mở hội
Hội đồng bào tình nghĩa một thời xa.

Dẫu đã xem đất người như cố thổ
Sao trong lòng vẫn nhớ chỗ chôn nhau
Ai đó hỏi khi nào về quê mẹ
Câu trả lời là im lặng xót xa
Sông có khúc đời người có lúc
Sóng lòng ta vẫn vọng âm ba

Mùa xuân đến buồn vui đong đủ
Vui vì hoa vẫn nở cho đời
Buồn vì ta lại thêm một tuổi
Chí lớn chưa về tay trống không.



VVM.11.3.2023