Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      






ĐI TÌM  

Đi tìm một thuở đã xa
Bước chân vô vọng phù hoa chợ người
Mong manh tình hạt sương rơi
Phù du nhân thế biết rồi trùng lai
Thì thôi một tiếng thở dài
Làm sao níu được mây bay lưng trời?

Đi tìm tôi lại thấy tôi
Ngu ngơ tình đó một đời cuồng si
Đài trang dáng mộng xuân thì
Trong em tôi có chút gì không em?
Tình rồi em chắc đã quên!

XUÂN VỀ RỒI CỐ LÝ CÓ NHỚ TA?  

Chút hương cũ chạnh lòng da diết
Bao năm rồi vẫn mãi một màu hoa
Vàng mai thắm nắng hồng nhung mắt biếc
Xuân về rồi xa đó có nhớ ta?
Mai cố quận vẫn dịu dàng tha thiết?
Vẫn đợi chờ?
Viễn xứ nỗi lòng quê!
Ta mong đợi ngày về thăm cố lý
Ôm vai mềm em tuổi mộng đê mê
Mai cố quận vẫn rực vàng sắc biếc?
Tóc em nhung thơm nắng xuân về?
Lòng rưng rưng bên góc trời viễn xứ
Xuân về rồi cố lý có mong ta?
Xuân cố lý vẫn vàng mai diễm tuyệt?
Xuân tha hương băng tuyết trùng trùng
Đón xuân đây người lạnh lùng chen bước
Mắt nhìn nhau xa lạ dửng dưng!
Quê hương đó đoài phương xa vời vợi
Biết tìm đâu mai cố quận huy hoàng?
Xuân đất khách tang thương màu lệ tuyết
Cố lý xuân mai vẫn nở dịu dàng?

LỆ TUYẾT  

Hồ trường ta rót về đâu hở?
Thôi rót lòng ta độc ẩm sầu!
Thơ buồn biết gởi về đâu hở
Quê hương chia biệt cuộc bể dâu
Bao năm xa cách bao năm nhớ
Đêm nay băng tuyết trắng một màu
Màu trắng tang thương màu tuyết lệ
Lệ tuyết rơi rơi lệ khóc nhau
Bao năm rồi đó đời vẫn thế
Năm mới lưu vong cố lý sầu
Tuyết ơi thôi nhé đừng khóc nữa
Thống thiết làm chi để thơ đau!
Đâu đó cố nhân người có biết?
Có kẻ xuân nay khóc bạc đầu
Bạc đầu tình vẫn không phai nhạt!
Làm cách gì thôi thương nhớ nhau?

ĐÊM ĐỘC ẨM  

Đêm đất khách tìm đâu tri kỷ
Say cùng ta thất chí hồ trường
Bao năm cuộc đó tang thương
Trăng chìm đáy chén tha hương uống sầu!
Cố nhân sương khói về đâu?
Nghiêng sầu chếnh choáng trăng màu phôi phai

Rượu sầu ta uống với ai?
Nhạt nhòa sương lệ ánh trăng phai
Thiên hạ ai người lòng lớn rộng?
Nâng chén sơn hà cùng ta say

Mình ta say, mình ta say
Mình ta cùng với nỗi tình hoài
Sầu tràn ta uống sầu không cạn
Rượu uống mình ên chẳng chịu say!

Chẳng chiụ say, chẳng chịu say!
“Em ơi lửa tắt bình khô rượu
Đời vắng em rồi say với ai?” *


Say với ai, say với ai?
Thất chí hoa niên vội bạc đầu!

Bạc đầu thật, bạc đầu sao?
Thanh xuân khát vọng còn đâu!
Cuối đời nát mộng còn sầu lưu vong!

* Câu thơ Vũ Hoàng Chương

NGƯỜI TÌNH
(The Lover)


Người tình tôi những vần thơ
Hồn tôi thờ thẫn ngu ngơ bước vào
Tìm tình tôi ngóng trăng sao
Thấy trời thăm thẳm một màu buồn thiu
Tìm tình chỉ thấy cô liêu
Những chiều thu vắng hắt hiu lá sầu
Chờ tình tôi thấy mưa mau
Góc đời quán vắng giọt đau khúc buồn
“Nghìn trùng xa cách” sâm thương [1]
“Giang đầu giang vĩ sông Tương chia đời” [2]
Người tình đêm huyễn mộng trôi
“Đêm ba mươi đến thăm người” đón xuân [3]
Người tình một thuở bâng khuâng
"Phượng hồng" theo dấu ngại ngần trao thơ [4]

Người tình tôi nỗi bơ vơ
Cô miên đất khách bạc phơ mái đầu
Người tình xuân đến buồn sao
Đâu vàng hoa nắng? Trắng màu tuyết rơi
Người tình chong nến mồ côi
Tiếng đời tích tắc ngoài trời nguyệt đau
Tìm tình, thôi hết mùa Ngâu
Còn đâu "đàn quạ nối cầu sông Ngân"

Diễm tình thơ của tiền nhân
Ngàn năm Thôi Hộ bâng khuâng hoa đào
"Người xưa giờ ở nơi nao?
Cổng xưa hoa vẫn thắm màu má ai" [5]
Lụy tình thảm não Trương Chi
Ảnh trong chén ngọc thầm thì lời đau
Mị Nương rơi lệ tình nào
Ngọc tan... thôi nhé kiếp sau trọn đời
"Sụt sùi tình lệ giải bày
Khốc văn một bức tuyền đài gởi em" [6]
Quỳnh Như! Phạm Thái gọi tên
Em ơi tỉnh đậy điên cuồng ta mong
Mưa buồn hay lệ thế nhân?
Đắng cay ta rưới rưng rưng chén sầu
Quỳnh Như đội mộ lên mau
Điếu văn ta khóc tình nhau ngậm ngùi!

Người tình ly rượu trên tay
Câu thơ nhức nhối đắng cay lời tình
Người tình chén nhớ lưu vong
Quỳnh tương bướm mộng đêm mong hương người
Chăn nhầu chiếu lạnh đơn côi
Còn đâu đỏ phượng son môi người tình?

Thế gian đầy nỗi điêu linh
Ước mơ vô vọng tìm tình trong thơ
Thôi tôi đành chịu dại khờ
Tình tôi khóc ngấ́t bên bờ tử sinh
Khanh đâu? Quân khóc một mình
Liêu trai nhan sắc lung linh giấc hồ
Vần thơ khêu vá nỗi mơ
Hồn tôi bướm mộng té tờ kinh em

 [1] Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi/ Còn gì đâu nữa mà khóc với cười/ (Nghìn trùng xa cách – Nhạc Phạm Duy)
[2] Quân tại Tương giang đầu/ Thiếp tại Tương giang vĩ/ Tương tư bất tương kiến/ Đồng ẩm Tương giang thuỷ. – Lương Ý Nương
[3] Em đến thăm anh đêm ba mươi/ Còn đêm nào vui bằng đêm ba mươi… (Em Đến Thăm Anh Đêm 30 – Nhạc Vũ Thành An, thơ Nguyễn Đình Toàn)
[4] Phượng Hồng- Nhạc Vũ Hoàng, thơ Đỗ Trung Quân
[5] Nhân diện bất tri hà xứ khứ/Đào hoa y cựu tiếu đông phong -Thôi Hộ
[6] Điếu văn Phạm Thái khóc Trương Quỳnh Như 



VVM.26.2.2022