Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


      





MÙA XUÂN CỦA TÔI

Tôi có những mùa xuân không hoa đèn
Không người thân
Những mùa xuân buồn chán
Đêm 30 bỏ nhà lên phố
Ra bờ sông đứng lặng
Tâm tư theo dòng nước chảy
Những dòng nước u hoài
Còn đâu dòng sông u mê?
Sông chảy về đâu? Sông ơi!
Mang theo linh hồn ai?
Tôi mơ hồ cảm nhận những sinh linh
Những sinh linh của nghìn năm trước
Những sinh linh của hôm nay
Gặp nhau nơi dòng sông này…
Dòng sông thành phố tôi
Không phải là sông Hằng
Mà sao tôi thấy có sinh linh
Họ từ đâu đến
Rồi họ sẽ đi về đâu?!
Tôi trở về thắp ngọn nến
Nhớ dòng sông và những sinh linh
Lòng tôi an bình.

Mùa xuân này tôi đã già nua
Không còn bỏ nhà lên phố để ra đứng bên bờ sông
Đêm 30 Tết với bạn bè
Nay không còn ai
Nhưng vẫn nhớ những sinh linh
Họ là những thân nhân tôi
Là những bạn hữu tôi
Trong chiến tranh và hòa bình
Hôm qua và bây giờ
Đã hai mùa xuân
Tôi ngủ không yên giấc
Con Covid đã trỗi dậy khắp nơi
Gieo sợ hãi cho mọi người
Đe dọa người già và bệnh nhân
Những người không còn mùa xuân
Những người không còn gì để phản kháng.

(Ngày 31-12-2021. Sinh nhật thứ 86)



VVM.12.12.2022

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
vietvanmoinewvietart007@gmail.com