Việt Văn Mới
Việt Văn Mới

















MỘT BUỔI ĐI VỀ (II)

nắng trải dài hoang dại
ngày xa rời thực tế
đêm ướt sủng cụm từ
hoang mang đời hoang mang
mưa nắng vô thường tận
một buổi đi về trăng úa đường xưa
tóc xanh che mái hiên nhà ngày đó
tồn liên tồn lại tồn sa mạc buồn
nhớ thét từ đây bóng nhạn sa
đê mê quần dại ngất từ nỗi riêng
lệ pha một dãi phương trường
mộng phiêu du chiêng đàn cuối bóng rừng thưa
miền u tịch lố lăng phù trầm nhân nghĩa thác cô thôn
gọi sương ở lại chút tình cố đô
để cho gió động phù du kiếp nào
trang trí tuệ lá cửa sách xếp lại tàng y một buổi nào
giấc trường tồn lật qua lật lại tồn du mộng hoài
tha di lại nhớ sa di cuối đường trần
ai từ dạo phượng ru cổng chào
chung hổ phách cạn chén sầu
em . nghiệng một nửa / ta . nghiêng một đời
chiều pha lê tưởng chừng nguyệt hắc
đêm giữa triều ngọ môn chưa ngon giấc
một trời mênh mông tuyết trắng phau
rừng xưa
gió dậy
hoang đàn
em . trề môi đợi giọt sầu đong đưa
ta . hồ ly tinh một kiếp giang hồ tận
giữa cõi ta bà trà trộn với ma trơi
em ngoắt nón lá ta truồng trần như
hốt nhiên xuân đến
bất ngờ nẻo xa
sông nại hà đêm đêm vùi dập
giữa lòng sâu thi thể thần thông
ngữ diệc phi thường túy điệu hằng tâm
cẩm đoạn phù vân đoản mạch nhiên
cõi trần . gian dị . tâm . bồi hồi . loan
tiềm nhập lòng mây nhẹ gió đùa
ngã sa đồn trú giữa thinh không nào ?
với con đường miên trường nọ thốt đầu kinh
từ trụ lang sát-na-vô-tận-số cuối mùa chiêm bao
là khác vọng thét từ cửa qủy nhập môn trường
khảm kha thể điệu phong tình một mai
rừng lõa thể đơm bông vàng thu mắt biếc

ngắt từ độ huệ lan chưa nếm nụ
xuân đã về kinh nguyệt hốt nhiên thành
sắc âm dương trước sau như vọng động
buổi đi về trong nắng trắng trời trong ./.

(ca.ab.yyc . Mùa lễ xanh St. Patrick’s day 17/3/2021)