Phải chăng xuân qua thềm - thêm khát một niềm vui với những ai có chung một nỗi quê xa. Xuân đến tết về luôn mang lại tất cả những gì náo nức, xôn xao nhất. Nhưng cũng luôn mang lại những khát khao mong chờ và hoài vọng.
Xuân xa xứ là một khắc khoải đã gợi lên cung bật tiếng lòng réo rắt của kẻ xa quê. Một năm dài đằng đẳng đi qua thì dường như ít ai quan tâm đến. Lạ thay chỉ mỗi ba ngày xuân, cứ phải mong ngóng ngày về.
Khi tiết trời trở nên se lạnh, thi thoảng mùi hương của đất, mùi ngào ngạt của hoa, mùi dặt dìu của gió, những cơn gió như vận hành khắp mọi miền xuôi ngược, đến gõ cửa lay động biết bao tâm hồn. Hơn ai hết cảm nhận ấy lại đến với tôi qua từng hơi thở trong nhịp sống mà sự chuyển biến của đất trời và tạo hóa đã ban tặng.
Và rồi dù ai đó luôn tất bật với bộn bề công việc, hay với những ai đang còn mãi bôn ba nơi đất khách, thì cũng chung mong ước, đón một mùa xuân bên mái ấm.
Hai từ mái ấm đối với tôi thật da diết nồng nàn, vậy mà ngần ấy năm dài tôi vẫn hoài khao khát. Từ ngày xa xứ với cuộc sống mưu sinh tôi cứ lần lựa hẹn mãi. Mong ước đó nuôi lớn thêm và cháy bỏng hơn trong tôi những nhung nhớ ngày xưa. Nhớ làm sao cái không khí tết quê của những ngày cận tết, thật rộn ràng, nhộn nhịp. Chỉ thoáng nhìn trước ngõ thì dường như nhà nào cũng vẻ lên một bức tranh sinh động với hai hàng hoa thẳng lối, trong sân thì đa màu sắc các loài hoa, đặc biệt Cúc Vàng và Vạn Thọ chớm khoe hương sắc. Người ở quê họ rất thích hoa Vạn Thọ, loài hoa này rất dễ trồng lại đơn giản không cao sang như Mai, hay Đào. Mẹ tôi nói hoa Vạn Thọ nhà nào dù sang hay khó thì vị trí nó đứng cũng đều phù hợp, và cái tên nghe như lời chúc phúc Trường Niên còn gì hơn trong năm mới. Mẹ luôn để tâm từ việc rất nhỏ, sửa soạn, dọn quét, giặt giũ, mua sắm, mọi việc coi như trang hoàng đầy đủ mới thôi. Tết quê còn gắn liền với tuổi thơ tôi trên từng bờ tre, mái lá, cả trên con đường làng quen thuộc ngày nào. Thuở hồn nhiên ngây ngô là thế, chưa hề biết lo lắng, chỉ ao ước sao cho xuân đến tết về. Được quây quần bên gia đình, thức với đêm giao thừa, chờ đón giờ khắc thiêng liêng bước sang một năm mới. Được mừng tuổi ông bà, cha mẹ, được những bao lì xì đủ sắc màu thật đẹp. Được ăn những món: như bánh tét, bánh chưng, kẹo mứt đặc trưng của hương vị ngày tết. Thích nhất vẫn là được mặc quần áo mới, cùng chúng bạn tung tăng vào sáng mùng một tết.
Hình ảnh mẹ năm nào bây giờ là dáng vẻ trong tôi. Với cuộc sống thường nhật dường như ai cũng thế, cứ phải lo cái ăn, cái mặc, bon chen với miếng cơm manh áo. Đã mấy ai còn nghĩ đến năm tháng như thoi đưa, chợt nhìn lại ôi! thôi những mong ước đã gần như quên lãng.
Tuổi thơ đi qua, cũng như hương vị tết quê đã xa rồi một thuở. Nhưng vẫn còn đâu đó dư vị ngày cũ, những hoài vọng xa xưa, những nhung nhớ tìm về. Để rồi góp nhặt vào tôi, ký ức xưa rất đỗi ngọt ngào! /.