Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


SÀI GÒN NỖI NHỚ

Sài Gòn ơi! Những ngày tháng cách xa
Trong tim tôi mãi chưa nhạt nhòa
Con phố quen bao mùa yêu dấu
Tiếng rao đêm, kẻ bán người mua
Chiều công viên nhìn cánh lá vàng rơi
Kỷ niệm xưa theo gió mây xa vời
Bạn bè thân quen giờ đôi ngả
Chỉ còn dư âm, trái tim gọi thiết tha
Sài Gòn ơi! Tôi nhớ, tôi thương
Nhớ hàng me, nhớ tiếng ve buồn
Nhớ góc quán, ly cà phê buổi sáng
Tiếng hát Hương Lan vang vọng cuối đường
Chiều bâng khuâng lưu luyến mãi lòng tôi
Sài Gòn ơi! giờ cách xa rồi
Tôi luôn ôm ấp bao hoài niệm…
Áng thơ buồn giờ hóa khúc ca trôi
Sài Gòn ơi! trong tim tôi mãi
Dẫu xa rồi…thương nhớ không nguôi.

CHỈ NỤ CƯỜI EM THÔI

Chỉ nụ cười em ngày đó
Mà anh nhung nhớ mãi thôi
Hương hoa theo gió mây trời
Nhẹ nhàng vương vấn chơi vơi tháng ngày
Chỉ nụ cười thôi mà nhớ
Lẽ nào duyên nợ tơ vương
Một ngày vấp nụ cười thương
Lối về in dấu uyên ương đợi chờ
Xa em - đường về lạc lối
Nụ cười xưa gối trong mơ
Mai kia dẫu có đợi chờ
Hồn rêu đã hóa sương mờ thiên thu
Giá như đời xanh mộng ước…
Thì nụ cười ấy ban đầu
Giờ đây đã hóa nhiệm màu yêu thương.



VVM.31.10.2025.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. vietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .