Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


tranh Nguyễn Sơn


Em là hồn nhiên

Em hồn nhiên như trẻ
Bởi vì em là em
Rất ngoan hiền thanh khiết
Không lấm lem tị hiềm

Ta về gom bản ngã
Quán chiếu vào hư không
Mở lòng về thanh tịnh
Buông bỏ bao bão lòng

Em hồn nhiên như trẻ
Không chông chênh gập ghềnh
Bên đường đời nghiêng  ngã
Bên hận thù ganh ghen

Ta về gom vô ngã
Kết chuỗi lòng yêu thương 
Ngồi bên đời đâu bể 
Tâm sự cùng vô thường 

Em hồn nhiên như trẻ
Không bồng bềnh bấp bênh
Không sân si buồn phiền
Trong dòng đời dối trá 

Ta về gom vô lượng
Mở cửa lòng chân như
Trút bỏ sầu tư lự
Trả cho  đời phù hư

Điệp khúc sông buồn

Em có còn như trăng mười lăm
Sông có còn con sít lội sông
Ta đang nghe tình đầu xáo động 
Vỗ phiêu bồng vào sóng mênh mông

Mưa khóc bên trời lạnh  buốt tim tôi
Nghe xa xưađưa sầu xưa chín rụng
Đâu đây âm vang mối tình vở vụn
Sợi tóc nào  phai theo tháng năm chờ

Dòng sông nào đưa em xa ta
Ta như bão dông vào mùa báo động
Em trăm năm sau vẫn còn trong mộng
Ta vớt vầng trăng trải lối em về

Tay vuốt mặt mình soi gương hư không
Trong cơn mê say nghe lòng trống giục
Xin trong tương lai em còn trở lại
Để thấy trăm năm còn chút tình hồng.



VVM.28.6.2025.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .