Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      





ANH ĐI VỀ PHÍA BIỂN 

Nếu một ngày tên bãi biển ấy không còn,
nhưng trong trái tim anh nơi ấy vẫn còn Em!

Anh đã về thăm phố biển quê hương 
Chiều nhạt nắng thả mình trên bãi cát
Những con sóng ôm hôn nhau dào dạt
Câu chuyện tình thủa ấy mãi còn ghi

Mỗi bước anh đi cát hôn níu kéo ghì 
Bao kỷ niệm lại cuộn về nhung nhớ 
Bao cách trở khi người đi kẻ ở
Nhưng mặn nồng như hương biển em ơi

Mỗi bước chân đi đến những khung trời 
Bao trăn trở con sóng dài năm tháng 
Anh gói lại  cho đi vào dĩ vãng 
Để cầu mong em hạnh phúc ngọt lành 

Ngoài khơi xa đôi mắt đảo long lanh 
Nhìn đất mẹ gửi trăm ngàn thương nhớ 
Đêm đại dương  ta lắng nghe hơi thở 
Hơi thở của Mẹ hiền hơi thở bốn ngàn năm

Anh trở về thăm biển chiều nay 
Con sóng bạc phủ mờ theo năm tháng 
Ta nhớ lại có một thời trai tráng 
Đan tay em nàng tiên cá tuyệt trần

Em đâu rồi chỉ còn tiếng sóng ngân 
Dấu chân cũ mờ nhòa theo năm tháng 
Cát dưới chân mình rạn nứt những nỗi đau
Anh đi về ray rứt nỗi niềm riêng !

Hương tình cũ cấu cào thêm nhung nhớ 
Anh đứng lặng người khát khao hơi thở 
Đã có những chiều cùng người ấy ngắm đại dương 
Đã có những chiều bên thiếu nữ yêu thương  
 
Để bây giờ hơi ấm ấy còn vương  
Xin nhắn người ta vẫn còn thương !

 Biển chiều 0425



VVM.28.6.2025.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .