Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      

tranh Kawase Hasui


TRĂNG  MUÔN ĐỜI VẪN SÁNG

Liễu rũ trăng nghiêng soi bóng cửa,
  Trải dòng suối bạc ngỡ rừng xưa.
  Vói tay mới biết làn hư ảo
  Ðêm vẫn còn thơ mộng sớm thừa!
  Ai nỡ kéo trăng xuống chốn này
  Để màu trăng biếc nhạt chân mây!
  Thích trăng ta đến bên bờ suối
  Ttìm chút nguồn thơ, phút đắm say.
  Đêm khuya ta sợ trăng trôi mất
  Sợ gió lên nhiều thổi trăng bay!
  Viễn xứ ngàn trùng thương xóm cũ
  Hạ về hoa đỏ rực quanh đây
  Chợi nhớ phượng xưa trăng phố nhỏ
  Áo em vàng lụa tưởng vần thơ
  Phố trăng huyền diệu tình chung bước
  Ôi mộng thần tiên thuở học trò!
  Nửa đêm tỉnh giấc buồn tê tái
  Đời tựa mây trôi cánh hoa phai
  Lặng lẽ mùa đi nào có biết,
  Phố xưa phảng phất nỗi u hoài!
  Trăng muôn đời vẫn là trăng mộng
  Tỏa ánh tơ vàng thắm khoảng không
  Lộng lẫy trong đêm đầy diễm ảo
  Sớm mai trăng lẫn cõi phiêu bồng.
  Thế sự thăng trầm trăng vẫn sáng
  Con thuyền xuôi ngược bến đò ngang.
  Bóng trăng có lúc tròn trăng khuyết
  Trăng của riêng ta mãi dịu dàng.

TÌNH MUÔN THUỞ

Em là giọt nắng lung linh
  Từ muôn kiếp trước tái sinh kiếp này
  Thành hoa tỏa ngát hương say
 
  Ðời thơm dáng lụa ta ngây ngất hồn.
  Biển xanh loáng ánh hoàng hôn
  Em về gót nhẹ phố xôn xao mừng.
  Hồn ta một cõi sầu rưng,
  Nhìn thành quách cổ bỗng dưng u hoài!
  Bên em quên những tàn phai,
  Xót phương trời ấy biết mai có vàng?
  Ôm đàn dạo khúc xuân sang,
  Cảm màu hoa úa muộn màng nắng thơ.
  Ðợi xuân tím ngắt nẻo chờ!
  Em hong tóc lộng ta hơ nỗi sầu.
  Ðừng thương mà hẹn kiếp sau
  Thì xin em chớ...gặp nhau cõi nào
  Ðể tình thắm giấc chiêm bao
  Nghìn năm mộng vẫn dạt dào bóng em.

BÊN EM CHIỀU MƠ

Ta ngắt hoa cài mái tóc em,
  Tìm dư hương cũ thuở êm đềm.
  Gọi mùa xuân đến ôi xa quá!
  Vạt nắng hanh chiều theo gió lên.
  Ta thích xuân về trong mắt em,
  Ngăn ngày tháng úa rụng bên thềm,
  Cho ta dừng bước chân luân lạc,
  Trả gánh phong trần bên dáng em.
  Ta muốn tìm quên trong mắt em,
  Ru đời say đắm nụ môi mềm,
  Buông suôi dĩ vãng thành mây khói,
  Mặc ánh sao trời đua bóng đêm!
  Ta cố tìm vui trong ý thơ,
  Nhặt sầu quăng xuống đáy mong chờ,
  Bỏ rơi ảo mộng vào quên lãng,
 
  Rồi tự ôm tim khóc chiều mơ.



VVM.15.5.2025.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .