Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


tranh Nghiêu Đề

NHỮNG CÁNH HOA
TRONG LẴNG THƠ LỤC BÁT 

  tặng gần. tặng xa
tặng qua Từ Vũ

phủi tay còn lại túi thơ

Trải đời
Xóa mấy cuộc cờ
Trắng tay còn lại túi thơ gối đầu
Người xưa trả ấn công hầu
Vẫn vui lều cỏ rượi bầu tu tiên

Nhìn quanh
Tri kỷ, bạn hiền
Cuộc chơi bỏ dở, cõi riêng đã về
Trần gian ảo ảnh bờ mê
Ta xin an tịnh bên lề đạo tâm

Cành thu
Lá úa rơi thầm
Vỗ về con chữ nẩy mầm nụ thơ
Thuyền trăng cặp bến sông chờ
Em về sưởi ấm những mơ ước hồng

Rượu đào 
Một ngọn đèn chong
So dây thánh thót tiếng lòng an nhiên
Tóc em dòng suối thật hiền
Cuốn trôi tạp niệm, ưu phiền trầm luân.

bài thơ không có tựa đề

Huyền diệu nào tạo nên tôi
Vỡ ra tiếng khóc nổi trôi vào đời
Vô minh lồng lộng đất trời
Căn phần tiền định cuộc chơi vô thường

Tử sinh mầu nhiệm khôn lường
Bên kia cửa tử còn đường tái sinh?
Luyện tâm an định hướng mình
Vô vi đối diện phù sinh chuyển vần

Cõi người luân vũ phù vân
Diệt căn chấp ngã bản thân tịnh thiền
Mở lòng tự tại an nhiên
Phát tâm Hành Giả cơ duyên kiếp nào

Nhân sinh trùng điệp chiêm bao
Mỗi ngày vẫn đẹp nắng đào bình minh
Soi lòng cùng nắng lung linh
Mà vui cuộc lữ, tâm kinh rạng ngời

ru mãi mặn nồng 

Xin em ru mãi mặn nồng
Ru đời hư ảo, ru lòng giạt trôi
Ru ta rượu thấm mềm môi
Ru ai từng nhớ em ngồi dưới trăng

Ru thời yêu dấu Cát Đằng
Ru tình e thẹn ngại ngần hôn nhau
Ru thuyền lạc cõi chiêm bao
Tây Thi, Pham Lãi chốn nào rong chơi

Ru đêm nguyệt bạch gọi mời
Ru cơn đồng thiếp cuối trời hoang sơ
Ru từng thương nhớ đợi chờ
Ru đầy gom góp ước mơ phiêu bồng

Ru hời xuân hạ thu đông
Ru êm điệp khúc giấc nồng nở hoa
Ru  tình chân chất thiết tha
Ru tròn hạnh phúc với ta với mình

thương em từng - bước - đi - về

Em đi 
Lá úa vườn thu
Sớm mai lóng lánh sương mù cành hoa

Em đi
Khóm trúc sau nhà
Chim trưa hót gọi thiết tha vô chừng

Em đi 
Gió cũng cũng ngập ngừng
Chẳng xua cành lá như từng vui reo 

Em về
Tiếng suối vui theo
Hoa vàng nở rộ bên đèo mộng mơ

Em về
Lá cũng làm thơ
Thoảng đưa hoa bưởi hương mơ vào hồn

Em về
Ta dành nụ hôn
Bao nhiêu mong nhớ đổ dồn vào em

thủy mặc

(Nguyên Nhu phổ nhạc)


Em buồn
Tóc xỏa ngẩn ngơ
Để ai ngơ ngẩn làm thơ tình buồn 
Tinh buồn 
Nắng nhạt qua truông
Thoảng đâu âm vọng hồi chuông chiều tà

Em buồn
Hứng hạt sương sa
Để ai xao xuyến nhớ tà áo bay
Aó bay
Lẫn lá thu gầy 
Trên đồi hoang tím cuối ngày gió reo

Em buồn 
Gác nguyệt trăng treo
Suối mơ in bóng đỉnh đèo mây trôi
Mây trôi
Theo suối qua đồi
Để trăng ở lại hôn môi em hồng

Em buồn
Vô cớ mênh mông
Đẹp tranh thủy mặc, đẹp dòng Đường Thi.

đêm nguyệt cầm

Gió nào lay rụng hoa ngâu
Em về nhẹ bước
Chiều âu yếm chiều

Đèn chong ẩn nét phù điêu
Môi dâng lửa lựu
Kim Kiều thỏa mong

Rượu đào thấm vị tình nồng
Lạc trong hư ảo
Phiêu bồng chiêm bao

Trăng nghiêng lơi dải yếm đào
Hồng hoang ngà ngọc
Đồi sao chập chùng

Nguyệt cầm vẳng khúc mê cung
Tóc tơ quyện ấm 
Tuyệt cùng trầm hương

Ru êm vào giấc mộng thường.

(Trích "Lẵng Thơ Lục Bát" txb  Linh Đông Saigon 2012)



VVM.09.5.2025.