Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      


         
ĐỪNG

  Yêu để sống
Sống để yêu
Là lẽ thường xưa nay vẫn thế
Thăng trầm dâu bể
Sớt san nhọc nhằn mưa nắng nắng mưa
Khù khờ như thuở còn thơ
Bẵng quên tình dài đêm ngắn
Buốt đau những điều không đáng
Lẽ đời khó mà được nên
Qua vực sâu
Qua thác ghềnh
Đến biển khơi để không còn mình nữa
Chẳng đâu là miền đất hứa
Sông ơi
Đích cuộc đời là những điều không vui
Của dễ yêu là của nợ
Có một điều khó mà không khó
Đừng yêu

MÙA XUÂN & HOA ĐÀO

  Nếu ngày con lỡ hẹn không về
Mùa xuân không mặc áo mới
Hoa đào quên nở đón xuân
Con không về mẹ có buồn không
Tháng tư chín trong vườn đầy nắng
Nàng xuân vẫn thắm
Hoa lòng nở kín mùa yêu
Hạ đơm bông trên từng đụn nắng chiều
Nếu ngày con lỡ hẹn không về
Thiệp chúc xóm giềng thay câu đối đỏ
Hoa đào trước ngõ
Cài áo em hồng
Sáng rỡ xe dâu

Không tình yêu không có phép màu
Đơn chiếc nặng lòng đêm đơn chiếc
Mùa xuân diễm tuyệt
Là mùa xuân có hoa đào cài áo tân hôn

VỀ ĐỒNG THƯƠNG LÚA THƯƠNG KHOAI

  Về xưa hỏi lại sân trường
Đầu trần chân đất còn thương học trò
Đường làng khúc khuỷu quanh co
Hoa thơm cỏ lạ đôi co chuyện người
Sông làng chở tiếng cười vui
Dầm chèo hí hả...để trôi câu hò
Lo nghèo hạt lúa tròn vo
Trả công cày cấy đầy kho tiếng cười
Khô rơm ấm chỗ cho người
Lạnh chân ruộng trũng lúa bơi như bèo
Đốt đồng heo nhịn cám treo
Ruộng đang cày ải bòng đèo mà chi
Cau trầu cũng phải nghĩ suy
Trăm năm nào phải chỉ đi chung đường

BIỂN ĐỢI

  Tháng tư xanh như biển Thái Bình
Tôi là lính trên tuyến đầu bão sóng
Chiến trường mở khắp đại dương dài rộng
Giặc vô hình như sóng dữ sóng câm...
Thuyền đầy trăng không có chỗ vui nằm
Con nục con thu hả lòng lưới giả
Súng đạn đầy thuyền thay cua thay cá
Biển ngang tàng cũng không ức chế được lòng tham
Biển liên phòng sắc nữ tài nam
Tàu không số khác chi lời không số
Có anh lính làm cô nội trợ
Không yếm đào nên không dễ làm kiêu
Sinh Bắc tử Nam không phải chuyện của Kiều
Lính là bão
Bão chìm
Bão nổi
Một tấc biển năm bảy tràng đại liên chờ đợi
Đối diện là thù
Không đối diện là thơ

Trùng điệp nước non
Yên ả cõi bờ
Em hạnh phúc là tôi hạnh phúc
Ngày hợp hôn - Ngày quê hương thống nhất
Hẹn giữa Sài Gòn em nhé
Em yêu

VỀ ĐỒNG

  Về đồng nghe nắng nghe mưa
Con trâu đi với sớm trưa cùng cày
Mẹ cầm đon mạ trên tay
Cánh cò bay mỏi đâu hay bạt ngàn
Rộng dài cũng tính bằng gang
Nước non vạn dặm từ bàn chân đi
Núi cao thì có Ba Vì
Lòng người chẳng biết lấy gì mà đo
Xôi xéo tranh với xôi vò
Cơm bụi chẳng chỗ nào cho thịt thà
Rộng ngày cỏ cũng cho hoa
Rộng sông nhễ nhại lết la dầm chèo
Không em mới thật là nghèo
Không tình chắc cũng là keo nhất làng
Rộng dài đều tính bằng gang
Nước non vạn dặm từ bàn chân đi



VVM.24.04.2025.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. vietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .