Việt Văn Mới
Việt Văn Mới




      
Ừ THÔI EM VỀ

tặng: ngôthịhạnh


Anh gậm nhấm em trong ký ức cô độc của loài chim di trốn tuyết
hồn nhiên như những đám mây không sắc không màu không vướng tục
rơi từng phiến đá buồn
lên đôi mắt tinh thể
ta khép mình yêu em trong tâm tưởng chơi vơi
một thời gió lộng ngút ngàn xa
tóc xanh em biển hồ lai láng chảy ánh trăng non nghe động bước chân người
để bằng lòng làm kẻ tình si lên vỉa hè bóng dáng hàng me bay chợt nhớ
sóng sánh con đò đưa em vào cuối hạ du hoang
mơn trớn em trong đôi tay tục lụy của chiều hoàng hạc tím
con thuyền nhổ neo tự lúc nào lên mảng đời còn lại
ta sợ những hạt mưa lâm râm làm thấm ướt mòn vai em tuổi nhỏ
ướp trái tim khô trong lồng ngực thơm nức mùi hương cốm ngày nào

bản chất tự nó là như thế!
lên xe cùng em về cuối trời Tây hạ nghe cát bụi truy hoan hồn lãng đãng
nhạc khúc buồn thân phận hóa long đong
chiều bạc phếch chết trôi vào trí nhớ bóp từng cụm khói lên môi thơm yêu dấu
ta ngụm hết tàn cơn trong mắt em cho cạn chén hồng trần đắm đuối si mê

ừ thôi em về
mình bỏ sau lưng những đám cháy lẻ loi trong trí tưởng vô biên sầu nhân thế…

(cuối mườihai khôngchín)



VVM.17.03.2025.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .