Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      






BÀI THƠ CUỐI ĐỜI

Tôi viết bài thơ lục bát
Bên trời lặng ngắt hư không
Bao năm chữ nghĩa vun trồng
Đến nay mình đã yên lòng đi xa
Những năm cách biệt quê nhà
Nhớ thương vẫn mãi cứ là nhớ thương
Bây giờ đã cuối đoạn trường
Bâng khuâng tôi nhớ giáo đường quê xưa
Con đường làng những chiều mưa
Hồi chuông tắt lửa lưa thưa người về
Lặng lẽ đi - gió chiều quê
Hoa soan rơi rụng não nề chân ai
Cây đa giếng nước cảm hoài
Chợt quên chợt nhớ tháng ngày viễn du
Quê nhà sương gió mịt mù
Gian lao đau khổ ngục tù chung thân
Tôi về trong cảnh phong trần
Lối xưa nhà cũ mộ phần quạnh hiu
Tôi nay tuổi đã về chiều
Tóc xanh ngày ấy nhuộm nhiều đắng cay
Tôi con chim lạc xa bầy
Bên trời quạnh quẽ dạn dầy phong sương
Nhớ ngày chân bước lên đường
Làng quê lặng lẽ vấn vương vơi đầy
Bây giờ tôi đã về đây

Quê hương còn đấy tháng ngày lầm than
Đêm khuya nhìn ánh trăng tàn
Nghe như có tiếng thở than đêm dài
Gió về se lạnh lòng ai
Mưa về ướt áo u hoài lòng quê!

Ngày 19-01-2025
(Nhằm 20 Tháng Chạp Giáp Thìn)



VVM.11.02.2025.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. vietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .