Shall I compare thee to a summer’s day?
Thou art more lovely and more temperate.
Rough winds do shake the darling buds of May;
And summer’s lease hath all too short a date.
Sometime too hot the eye of heaven shines,
And often is his gold complexion dimm’d;
And every fair from fair sometime declines,
By chance, or nature’s changing course untrimm’d;
But thy eternal summer shall not fade,
Nor lose possession of that fair thou owest;
Nor shall Death brag thou wand’rest in his shade,
When in eternal lines to time thou grow’st
So long as men can breathe or eyes can see,
So long lives this, and this gives life to thee.
WILLIAM SHAKESPEARE
SONNET 18
Em biết không từ em về một ngày hạ nắng
Em đáng yêu làm sao và nóng hổi thơm ngon
Những cơn gió cuồng lay mầm tháng 5 một thoáng
Nguyện thề mùa hạ cũ lời hò hẹn phai tàn
Cũng có lúc con mắt thiên đường hừng hực sáng
Và huy hoàng nào cũng tắt lụi ánh hoàng hôn
Những nét đẹp nào vĩnh cửu hoài theo năm tháng
Thiên nhiên không đong đầy những xuân mộng thu nguyên
Nhưng em mùa hạ anh vĩnh viễn há tàn lụi
Em nguyên thu dễ gì đánh mất cõi tài hoa
Cuộc tạo hóa cũng đành quy hàng em mộng mị
Em đi vẫn trong thơ anh bát ngát hằng hà.
Chừng nào người vẫn thở thì thơ anh còn đó
Gìn… giai nhân nét khuynh thành ta cõi ngu ngơ