Việt Văn Mới
Việt Văn Mới
      





THƠ HỒNG HIỂN

áo bay vàng ánh nắng chiều
gió nương tà lụa mềm theo dáng người
xuân tình hé nụ trên môi
tay cầm lòng vẫn ngút trời nhớ mong

yêu em thắm đỏ nụ hồng
khát khao vô lượng – tình chung miệt mài
tóc hương buông lửng ngang vai
ngậm hơi, ngưng thở sợ phai mờ dần

nắng tươi vàng, gió phân vân
bóng chiều ngưng đọng từng phần thời gian
thoảng xa vọng một cung đàn
nghe thơm ý biếc, nhẹ nhàng nét thơ

yêu em từ phút nguyên sơ
từ đêm hò hẹn, từ giờ mới quen
nắng chiều nghiêng bóng bên thềm
cuồng điên yêu để lại thêm điên cuồng

từ khi chung cuộc tròn vuông
rời nhau một bước vẫn thường tương tư
nao nao từng phút ngóng chờ
nghe trong gió thoảng lời thơ ân tình

nắng vàng và lá vẫn xanh
tiếng chim gọi bạn đầu cành thiết tha
ngọt ngào giấc mộng đêm qua
cùng em với ánh trăng tà tuổi thơ

dậu hoa vàng – mái hiên xưa
nồng nàn khoé mắt - hẹn hò đóa môi
lưng thon thả mái huyền trôi
ngát hương tâm ý trong lời mến yêu

trăng vàng và dáng diễm kiều
tay cầm tha thiết rất nhiều uớc mơ
tình say đắm – ý nên thơ
yêu em năm tháng ngày giờ phút giây

yêu em tâm tưởng ngất ngây
lâng lâng như rượu vừa say ngà ngà
kề bên đã nhớ lúc xa
tay cầm nghe nhịp tim hòa chung đôi

yêu em tự thủa lâu rồi
từ vô lượng kiếp xa xôi ban đầu
luân hồi xá kể gì đâu
cùng em sánh bước trên cầu nhân gian

yêu nhau ngoài cõi hợp tan
ngoài vòng sinh tử, tự ngàn kiếp xưa
yêu từng nhật nguyệt nắng mưa
dài sông rộng biển vẫn chưa thoả lòng

khuya em ngủ giữa vườn trăng
hương đêm thơm ngát từng phần thịt da
thiên thu ngưng tụ nên hoa
thời gian ngừng đọng nở ra dáng người

hương tình nồng tỏa muôn nơi
cỏ hoa tê lặng, đất trời ngẩn ngơ
yêu em biết tự bao giờ
mùa trăng nguyên thủy bến bờ sơ khai

sầu cùng với mộng nhân hai
mộng trong vời vợi, sầu ngoài nao nao
ngẩn ngơ từng bước ra vào
tưởng trong tiếng lá thì thào lời yêu

ngồi ngây buồn cả buổi chiều
chuyến xe về muộn vọng theo nắng vàng
lặng nghe từng bưóc chân sang
gió vương hương tóc thềm vang tiếng người

từng cung điệu nhạc chơi vơi
tình xuân tha thiết trong lời thiết tha
bên em hong ánh nắng tà
trông mây cùng tưởng quê nhà viễn phương

hè xưa phượng đỏ đầu tường
cỏ xanh ngoài nội – sân trường áo bay
rộn ràng từ phút cầm tay
mơ tràn bốn cõi - mộng đầy tâm tư
trời hanh nắng lại mong mưa
chiều mưa lại muốn từng giờ nắng tươi
bên hiên nhớ nét môi cười
nhớ mùi hương tóc, nhớ lời dịu êm

sáng chiều mong nhớ dáng em
bình minh chờ đợi, nửa đêm đợi chờ
bước đi nhớ ngẩn nhớ ngơ
bước về nhớ quá phút giờ bên nhau

kề bên mà tưởng xa lâu
tay cầm, vai tựa, kề đầu vẫn mong
em nằm giữa một vườn trăng
nụ hồng sương điểm, huy hoàng nét da

ngát hương trầm, sắc quỳnh hoa
trăm năm cổ luỵ anh và mộng em
nồng nàn trăng mở lòng đêm
uớt triền cỏ biếc, thơm miền mộng du

yêu đầu mùa hạ, cuối thu
yêu qua đông biếc, yêu từ xuân xanh
con chim nhỏ hót đầu cành
tiếng kêu tha thiết như mình gọi ta

chiều nay trông ánh nắng tà
hỏi mây viễn xứ quê nhà nơi đâu?
chiều hè xưa, mới gặp nhau
yêu em như đã từ lâu muôn đời

cùng em ngày tháng rong chơi
thả bay tà lụa, buông lơi mái huyền
ra khơi trông ngọn triều lên
về tung hoa tuyết nơi miền giá băng

mùa thu hòa nhịp dưới trăng
thắm hoa trên má xuân hồng đào tơ
nồng nàn yêu tự ngàn xưa
ngoài thời gian - vượt bến bờ tử sinh



VVM.27.11.2024.

| UNIVERSELLE LITERATUR | UNIVERSAL LITERATURE | LITERATURA UNIVERSAL | LETTERATURA UNIVERSALE | УНИВЕРСАЛЬНАЯ ЛИТЕРАТУРА |
. newvietart@gmail.com - vietvanmoinewvietart007@gmail.com .